Thứ Hai, 30 tháng 6, 2014

Giấc mơ nguy hiểm phục hồi "Đế chế Trung Hoa"


Опасная мечта о возрождении "Китайской империи"


Tomohide Murai

Kichbu theo: inosmi.ru

Điều gì đang xảy ra trong vùng biển Hoa Đông và Hoa Nam (Biển Đông-Việt Nam - Kichbu)? Điều gì ẩn chứa sau những hành động hung hãn của Trung Quốc? Chúng ta cố gắng tìm hiểu những ngọn nguồn  gây ra việc thực hiện chính sách  vũ lực từ phía Peking.

Sách giáo khoa viết về "những vùng lãnh thổ đã bị đánh mất"

Từ khóa để hiểu chính trị ở Trung Quốc có thể là slogan đã được đảng Cộng sản Trung Quốc tuyên bố: "Sự hồi sinh vĩ đại của nhân dân Trung Quốc". Trung Quốc đang cố gắng lấy lại hào quang vĩ đại một thời quá khứ của mình. Quá khứ vĩ đại  của Trung Quốc ý rằng trước thế kỷ XIX , khi Trung Quốc kiểm soát toàn bộ khu vực Đông Á siêu cường  thế giới. Theo ý kiến của đảng CS Trung Quốc, từ thế kỷ XIX các đế quốc bắt đầu tiến hành các cuộc chiến tranh xâm lược chống Trung Quốc chia cắt vùng lãnh thổ to lớn của đất nước thành từng mảnh nhỏ. "Giấc mơ Trung Quốc" mà nhà lãnh đạo của Trung Quốc Tập Cận Bình thường xuyên nói đến, ngụ ý chính là việc trở lại Trung Hoa vĩ đại.

Trong sách giáo khoa lịch sử Trung Quốc cho các lớp trung học xuất bản năm 1952 đưa ra bản đồ, mà trên đó đánh dấu các vùng lãnh thổ bị các đế quốc tước đoạt. Một phần của Kazakhstan, Kyrgyzstan, Tajikistan (trở thành lãnh thổ của Nga vào năm 1864), vùng núi cao Pamira (được phân chia giữa Anh và Nga vào năm 1896), Nepal (trở thành lãnh thổ của Anh vào năm 1898), Sikkim (trở thành lãnh thổ của Anh vào năm 1889), Bhutan (trở thành lãnh thổ của Anh vào năm 1965), Assam (trở thành  lãnh thổ của Anh vào năm 1826), Miến Điện (trở thành lãnh thổ của Anh vào năm 1886), Thái Lan (có được độc lập dưới sự bảo hộ của chung của Anh và Pháp vào năm 1904), Việt Nam, Lào, Campuchia (trở thành lãnh thổ Pháp vào năm 1885), Melaka (trở thành lãnh thổ của Anh vào năm 1875), Đài Loan (trở thành lãnh thổ của Nhật Bản vào năm 1895), quần đảo Ryukyu (trở thành lãnh thổ của Nhật Bản vào năm 1879), Hàn Quốc (trở thành lãnh thổ của Nhật Bản vào năm 1910), khu Khabarovsk của LB Nga (lãnh thổ Nga bắt đầu vào năm 1858), khu Primorsky (lãnh thổ Nga bắt đầu vào năm 1860), Sakhalin (chia giữa Nga và Nhật Bản vào năm 1905), vân vân...
Nhưng trên bản đồ  thời triều đại nhà Minh, Nhật Bản, các đảo Ryukyu (Okinawa) được đánh dấu như các vùng lãnh thổ của quốc gia láng giềng.
Quần đảo Spratly (Trường Sa - Kichbu) không được đánh dấu trên các bản đồ của triều đại nhà Tsiny Minh. Trên các bản đồ thời đó của nước cộng hòa (bản đồ Cộng hòa Dân quốc năm 1934) cũng không có quần đảo Spratly. Các vùng lãnh hải của biển Hoa Nam giữa  Philippines và Malaysia với toàn bộ quần đảo được đưa vào sở hữu của Trung Quốc chỉ sau khi thành lập Cộng hòa nhân dân Trung Hoa như đã được đánh dấu trong sách giáo khoa lịch  sử, như đã đề cập ở trên.

 
Nước đầu tiên thực sự quản lý lãnh thổ quần đảo Spratly là Nhật Bản. Nhật Bản bắt đầu khai phá quần đảo này vào năm 1917, vào tháng 3 năm 1939, quần đảo đã được chuyển giao quyền sở hữu của thống đốc Đài Loan   được xem dưới quyền quản lý của Tokyo. Khi Nhật Bản bị đánh bại trong cuộc chiến tranh Thái Bình Dương, đã bỏ lại quần đảo Spratly, tất cả các nước ven biển Hoa Nam đã bắt đầu tuyên bố chủ quyền của mình đối với những lãnh thổ này.
Thiếu cơ sở pháp lý
Không có thoả thuận quốc tế nào, theo đó Trung Quốc có quyền đối với quần đảo Spratly. Khẳng định, dựa trên các bản thảo cổ hai nghìn năm trước đây, theo đó Trung Quốc đã sở hữu biển Hoa Nam kể từ thời nhà Hán, không được xác nhận bởi bất kỳ các nghiên cứu được thực hiện  tại Hoa Kỳ, Anh và Đức trong thế kỷ XIX, cũng như điều luật quốc tế «occupatio» (quyền đối với vùng lãnh thổ vô chủ thuộc về đất nước đầu tiên chiếm giữ nó).

Để "occupatio" có hiệu lực cần thiết phải là đất nước đánh đấu rõ ràng ý định của mình và thực tế chiếm giữ lãnh thổ trong thời gian dài. Tuyên bố của Trung Quốc về lãnh hải 12 hải lý vào năm 1958 và Luật về Lãnh hải vào năm 1992 không có gì hơn ngoài việc tuyên bố đơn phương.

Trong những năm gần đây, Trung Quốc đã bắt tay thực hiện "giấc mơ Trung Quốc" của họ, một giấc mơ không có cơ sở pháp lý trong luật pháp quốc tế, dựa trên sức mạnh tăng lên của họ. Đồng thờ, Trung Quốc cũng không cố lấy lại tất cả "những vùng lãnh thổ đã mất". Trong hoạt động quân sự , Trung Quốc nguyên tắc riêng của họ. Tính toán đến những lợi ích và chi phí cho hoạt động quân sự, Trung Quốc hành động chỉ trong trường hợp nếu doanh thu vượt quá chi phí. Trung Quốc cho rằng những thay đổi biên giới trên các vùng lãnh hải không dân cư là không phải để mắt đến và ít phải chi phí so với những thay đổi biên giới trên đất liền.
Ngày 14 tháng Ba năm 1988, trong cuộc tranh cấp vì quần đảo Spratly đã xảy ra đụng độ quân sự giữa Trung Quốc và Việt Nam. Kết quả,  hai tàu vận tải của  hải quân Việt Nam đã bị đánh chìm, một tàu bị hư hại. Số lượng thiệt mạng của cả hai bên ước tính hơn trăm người. Trung Quốc cho rằng vào thời điểm đó khả năng can thiệp của quân đội Mỹ đã bị tổn hại vì hội  chứng hậu chiến Việt Nam là rất thấp, hải quân Việt Nam  thua xa hải quân Trung Quốc, bởi vậy nguy cơ tổn thất, thậm chí trong trường hợp Việt Nam sử dụng vũ  lực là rất nhỏ.

Tránh xung đột với quân đội Mỹ

Mặt khác, nguy cơ lớn nhất khi chiếm rạn san hô Mischif chính là sự can thiệp từ phía Hoa Kỳ. Trung Quốc, vì sợ chuyển đến kịch bản này, đã khăng khăng đòi giải quyết các vấn đề thông qua thương lượng trì hoãn vô thời hạn các vấn đề , bằng cách đó, tránh nguy cơ đụng độ với Hoa Kỳ. Tuy nhiên, vào tháng Chín năm 1991, thượng viện của quốc hội Philippines từ chối phê chuẩn thỏa thuận về các căn cứ quân sự Mỹ-Philippines, vào tháng Mười một năm 1992, quân đội Mỹ cuối cùng đã rút khỏi lãnh thổ của Philippines. Trong những điều kiện này, Trung Quốc đánh giá khả năng can thiệp của Mỹ là thấp đã tấn công vào năm 1995 chiếm Mischif bằng vũ lực.

Từ những hành động của Trung Quốc trong chiến tranh với Việt Nam, có thể kết luận rằng Trung Quốc ra quyết định tấn công sau khi các điều kiện cần thiết được hình thành: xác suất thấp của sự can thiệp của Mỹ và đảm bảo chi phí thấp ngay cả trong trường hợp đụng độ với quân đội Việt Nam. Trong lịch sử với rạn san hô Mischif, các điều kiện là khác nhau. Mặc dù sự yếu kém của quân đội Philippines, nguy cơ can thiệp của Mỹ rất cao. Bởi vây Trung Quốc đã không sử dụng lực lượng vũ trang. Tuy nhiên, sau khi Mỹ rút quân khả năng đụng độ với Hoa Kỳ đã giảm, vì thế Trung Quốc đã lựa chọn phương án vũ lực.
Trung Quốc không tiến hành những hành động quân sự, nếu  xung đột với Hoa Kỳ. Vì vậy, trong khi Trung Quốc mộng tưởng với "giấc mơ Trung Quốc", nhiệm vụ chính đối với các nước xung quanh hiện chiếm hữu "những vùng lãnh thổ đã mất" là duy trì mối quan hệ với Hoa Kỳ trong các vấn đề an ninh.

*Tác giả - giáo sư Học viện quân sự quốc gia Nhật Bản.

Bản dịch chưa được biên tập. Các bạn đọc tham khảo. Kichbu.

-----
--> Read more..

Nga: người Trung Quốc đang đầu độc Cuban?


Новость на Newsland: Китайцы травят Кубань?

Китайцы травят Кубань?


Vladimir Prokhodko

Kichbu theo: kavpolit.com

Tại một hội nghị mới đây của lãnh đạo các cơ quan thực thi pháp luật SFD, thống đốc  khu vực Cuban đã nói  về những biện pháp được áp dụng trong trong khu vực để duy trì trật tự và đấu tranh chống di cư bất hợp pháp trong mùa du lịch. Trong nhiều vấn đề, đã nói đến "mối đe dọa Trung Quốc".

Deza vyu

Theo lời của Alexander Tkachev, "hàng trăm người dân Trung Quốc đến Kuban kiếm việc làm, nhưng sau khi thị thực làm việc hết hạn, một vài trong số họ trở về nhà hoặc kéo dài quyền cư trú hợp pháp ở khu vực". Ông cũng nhấn mạnh rằng tuyệt đại đa số người dân Trung Quốc vẫn còn ở lại một cách bất hợp pháp. Các doanh nhân Trung Quốc đang tham gia vào sản xuất rau quả trên lãnh thổ của khu vực, sử dụng phân bón không rõ xuất xứ. Cơ quan giám sát nông nghiệp Nga (Rosselkhoznadzor) đã lấy mẫu đất, phân bón và các sản phẩm trồng trọt trong một loạt các trại trồng rau quả của người Trung Quốc. Kết quả của các cuộc kiểm tra, như thống đốc nhấn mạnh, "đã gây sốc".

"Thực tế, những người nông dân Trung Quốc đã đầu độc đất đai nguồn nước của chúng ta, sản xuất rau quả nguy hiểm cho sức khỏe của con người, - Alexander Tkachev nói. - Chỉ tại một trong những vùng của khu vực đã xác định được bốn mươi nghìn kilomet vuông nhà kính độc hại của Trung Quốc".

Theo lời của ông, các cơ quan thực thi pháp luật của Kuban đã có những cơ sở chính đáng để chấm dứt hoạt động của một số doanh nghiệp. Một số doanh nghiệp thuộc sở hữu của công dân Trung Quốc đã bị phạt sử dụng không đúng đất nông nghiệp gây thiệt hại cho môi trường xung quanh, trong năm 2013, đã trục xuất hơn năm trăm người Trung Quốc nhập cư bất hợp pháp.

Gần đây nhất, theo hướng dẫn của Rosselkhoznadzor,  một trong những doanh nghiệp như thế đã bị phạt hai mươi lăm triệu rúp.

"Nếu hôm nay chúng ta không ngăn chặn được dòng người này, thì, tất nhiên, ngày mai sẽ là quá muộn", - Alexander Tkachev phát biểu với phong cách đặc trưng của ông.

Có phải là tình cờ tại Cuban, và thậm chí cả  vào mùa thu hoạch, các nhà chức trách khu vực lại chú ý đến mối đe dọa của Trung Quốc?

Năm ngoái, cũng vào thời gian đó, ở khu vực bắt đầu một chiến dịch tương tự. Những người dân của làng Lvovskoe đứng đầu là nhà hoạt động nhân quyền địa phương Igor Dudarchukom là động lực chính của chiến dịch này. Nhưng bức thư, kháng nghị của ông như dòng chảy bất tận gửi đến các cơ quan quản lý  và các cấp thanh tra khác nhau. Còn bản thân ông, như "kẻ điên phố huyện" đã chạy đôn đáo khắp các tòa soạn báo  hy vọng được đăng báo. Cần  phải nói, những nỗ lực của ông đã thành công. Nhiều phóng viên từ các cơ quan truyền thông liên bang đã đến khu vực theo những tài liệu “nóng”.

Các nhà chức trách đã buộc phải phản ứng. Lý do chính thức cho các cuộc kiểm tra nông nghiệp quy mô lớn đối với các nhà sản xuất nông nghiệp người Trung Quốc tại Cuban là kháng nghị của nhóm khởi xướng của người dân làng Lvovskoe, phố huyện Sever. Họ đã tung ra toàn bộ sức mạnh của bộ máy hành chính quan liêu nhằm vào công dân Trung Quốc: các chuyên gia chính quyền của phố huyện MO “huyện Sever”, của Bộ Nông nghiệp Công nghiệp chế biến Krasnodar, Sở Dịch vụ liên bang về giám sát trong lĩnh vực bảo vệ  quyền của người tiêu dùng phúc lợi của con người ở khu vực Krasnodar.

 Фото: kurort.ru

Một nhiệm vụ được đặt ra trước tất cả mọi người: xác định hàm lượng thuốc trừ sâu trong cà chua Trung Quốc và trăm thứ ghê tởm khác. Trong quá trình thanh tra đất đai của ba doanh nghiệp, các thanh tra, cần phải nói, đã phát hiện ra nhiều điều: các bãi chất thải, giếng khoan bất hợp pháp, không có giấy phép, đã xác định các chứng cứ lấy nước từ sông Cuban để làm thủy lợi. Đã trừng phạt hành chính đối với tất cả lãnh đạo của các doanh nghiệp vì những vi phạm nghiêm trọng pháp luật hiện hành. Tôi không nghĩ rằng những  vi phạm này là hết sức công phẫn. Tôi tin chắc, những vi phạm tương tự có thể được phát hiện ở bất kỳ người nông dân nào ở địa phương. điều quan trọng nhất: cà chua của Trung Quốc được xem là bình thường. Còn nghiên cứu được tiến hành bởi các chuyên gia từ phân viện Sever của «Trung tâm Vệ sinh và Dịch tễ của khu vực Krasnodarkhẳng định điều gì. " Theo các dữ liệu của nghiên cứu, trong các mẫu được thu thập không thấy có sự vượt quá tiêu chuẩn cho phép đối với hàm lượng thuốc trừ sâu, nitrat kim loại nặng, và sản phẩm dầu mỏ trong các mẫu thử gộp lại. Tất cả các mẫu nghiên cứu phù hợp với yêu cầu vệ sinh, tại Bộ Nông nghiệp và công nghiệp chế biến của khu vực Krasnodar cam đoan. Các nguồn thông tin khẳng định người đứng đầu chính quyền phố huyện Sever, Dzharim Adam các nhân viên cấp dưới của ông, dưới sự giám sát của p thống đốc Jambulat Khatuov tại một trong những cuộc họp giao ban đã nhất loạt ăn cà chua Trung Quốc để cuối cùng trấn an công chúng.

Tuy nhiên, ngay các cư dân của phố huyện, cả  thống đốc  khu vực Krasnodar Alexander Tkachev, ngay cả các công trúc công lực cho đến nay vẫn dứt khoát đưa ra những tuyên bố công khai về mối đe dọa xuất phát từ lao động nhập cư Trung Quốc. Và đó cũng là  điều bí ẩn chính.

Yếu tố kinh tế

 
Nhìn chung, vấn đề không hoàn toàn ở chỗ rằng chất lượng của rau quả  Trung Quốc không làm ai đó vừa lòng. Vậy vấn đề nằm ở đâu? Thành thật mà nói, tôi nảy ra ý nghĩ trong đầu rằng những người chạy loạn từ Ucraina, mà một phần trong số họ chắc chắn sẽ được thu xếp vào các làng nông thôn Cuban có thể thay thế được lao động Trung Quốc. Hơn thế nữa, các doanh nghiệp thuê người lao động Trung Quốc làm việc, sẽ đưa ra mức lương cạnh tranh cho họ theo chuẩn của Cuban – khoảng 23 nghìn ruble. Giới thiệu việc làm cho cả người địa phương, nhưng người bản địa không khao khát làm việc trên cánh đồng. Vị trí gần gũi của thủ đô của Cuban và vùng ven Biển Đen, nơi có thể kiếm sống tương đối dễ dàng và nhanh chóng đã tác động. Đối với đa số người Ucraina, những đồng tiền này là thu nhập hoàn toàn xứng đáng.

Một trong những chuyên gia hàng đầu trong lĩnh vực của quá trình di cư  Kavkaz, tiến sĩ khoa học chính trị, giáo sư Mikhail Savva chỉ xác nhận từng phần phỏng đoán của phóng viên KAVPOLIT. Nhiều khả năng, các nhà chức trách Nga tất cả các cấp đang thực hiện "các biện pháp phòng ngừa" cho một cuộc xâm lược có thể của Trung Quốc.

"Di cư từ Ucraina và di cư từ Trung Quốc trong bất kỳ cách nào cũng không liên quan gì đến nhau. Đó là những dòng di cư riêng biệt, mà chúng có những nguyên nhân hoàn toàn khác nhau, đó là những người, nói là, họ định hướng tìm việc làm trong các lĩnh vực hoàn toàn khác nhau của nền kinh tế. Ngoài ra, những người di cư bắt buộc từ các tỉnh phía đông của Ucraina – đó chính là những người chạy loạn. Tức là, những người tạm thời rời bỏ  lãnh thổ đất nước của mình, bởi vì ở đó xảy ra điều gì đó. Trong trường hợp này chiến tranh ", - nhà khoa học suy nghĩ.

 
Theo lời của Mikhail Valentinovich, nếu nói về người Trung Quốc, thì họ đến đây chỉ các lý do kinh tế đang tập trung vào lĩnh vực n sản xuất rau quả. Về nguyên tắc, toàn bộ trình độ lao động của Trung Quốc được xây dựng trên cơ sở canh tác bằng tay chân. Đây là một thí nghiệm lịch sử độc đáo. Khi trong suốt thậm chí không phải nhiều thế kỷ, mà qua hàng nghìn năm, toàn bộ nền văn minh  này là trồng lúa, rau quả bằng tay ... Đây không là những kỹ năng mà ít người  nắm được.


Đồng thời,  người di cư Trung Quốc đang gây ra sự cảnh giác  lớn hơn nhiều, thậm chí cả sự không tương dung của dân cư vùng Krasnodar, bởi vì đó di cư của những người rất khác nhau về văn hóa, ngôn ngữ và trong tất cả các bình diện khác. Thậm chí cả về nhân chủng học. Trong đám đông chúng ta ngay lập tức nhận ra được người Trung Quốc qua hình dáng bên ngoài, khác với người Ucraina hoặc bất kỳ người châu Âu nào khác. Người di cư Trung Quốc nom có vẻ kỳ lạ còn bởi rằng kinh nghiêm quốc tế về xây dựng các anclave (vùng đất lọt giữa) khắp thế giới ai cũng biết đến, đặc biệt là ở châu Á, Hoa Kỳ. Các “Chinatown", những cộng đồng khép kín, những nền kinh tế tập đoàn. Đôi khi với họ cảnh sát cũng sợ phải tiếp xúc. Ngoài ra, nhiều phương tiện truyền thông hỗ trợ mạnh mẽ ý nghĩ rằng sự tập trung của người dân Trung Quốc có thể trở nên nguy hiểm trong trường hợp Trung Quốc xâm lược, thực tế  nó có xác suất rất cao. Có nghĩa là, Trung Quốc không thuộc vào nhóm các quốc gia dân chủ. Trung Quốc, rõ ràng, nhà nước độc tài. Vì hệ tư tưởng Trung Quốc hoàn toàn có thể có những kế hoạch xâm lược.

"Tôi tin tưởng tuyệt đối rằng không ai có bất kỳ những hy vọng nào thay thế những người Trung Quốc trồng rau quả bằng những người đã đến, tôi nhấn mạnh, từ các thành phố đông nam của Ucraina. Vấn đề ở chỗ là người ta lớn lên, làm việc chuyên sống trong thành phố, sẽ không tham gia vào  sản xuất nông nghiệp, nếu, dĩ nhiên trong cuộc sống xảy ra điều gì đó bất thường, và người đó không quyết định như thế cho chính mình", - ông tin chắc.

Theo như giáo sư khẳng định, trồng rau quả bởi người Trung Quốc ở khu vực Krosnadar không phải là hoạt động rộng lớn. Tức là sự biến mất của phân khúc này về nguyên tắc sẽ không tác động đến cả giá trị và cả khối lượng. Ngược lại với những gì đã xảy ra, nói là, khi người  Thổ Nhĩ Kỳ- Meskhetian trở về nước, khi một số lượng người khá lớn cùng  một thời điểm trong vòng hai-ba năm rút khỏi Krasnadar. trong trường hợp đó, những biến động giá cả xảy ra chỉ quy mô cấp vùng/huyện. Có nghĩa là, chúng không ảnh hưởng đến khu vực Krasnodar nói chung. Giá cả tăng cao chỉ ở một vài khu vực Crym, Abinsk và các khu vực láng giềng khác. Do đó, sự phản đối người di cư bất hợp pháp Trung Quốc không phải là một vấn đề kinh tế hiện nay.

Mặt khác, có những ý kiến rằng người Trung Quốc chèn ép doanh nhân địa phương, chiếm những vùng đất trống mà người địa phương đáng ra phải có.

Người Trung Quốc tập trung xung quanh Krasnodar. điều này hoàn toàn dễ hiểu. Đây là thành phố lớn nhất của khu vực Krasnodar thị trường tiêu thụ rất quan trọng. Sẽ là kỳ lạ nếu họ đến các vùng sâu vùng xa, tạo ra  các vấn đề logistic cho mình.

"Về việc chèn ép người dân địa phương, thì đó là thị trường, đó là cạnh tranh. Nếu ai đó biết làm gì đó tốt hơn, rẽ hơn, nhanh hơn, chất lượng hơn, thì người đó sẽ thắng trong cạnh tranh. Thật không may, đối với người dân của khu vực Krasnodar Nga nói chung điều này nói chung vẫn còn chưa hiểu. Và rất tiếc. Tiếc một cách chân thành. Bởi vì trong bất kỳ trường hợp nào, chúng ta đang đối mặt với điều này. Hiện nay, ở Nga thị trường không hoàn toàn là thị trường, không hoàn toàn là thị trường tự do. Mặc dù, nó được hình thành trong nhiều thập kỷ. Và chúng ta vẫn còn cho rằng ai đó sẽ  phải bảo hộ và bảo vệ chúng ta. Nếu chúng ta muốn làm việc trong phân khúc này, cần phải biết cạnh tranh.

 

Chúng ta hãy cùng nhớ lại rằng khi trao đất cho người Trung Quốc, họ chiếm những mảnh đất bỏ trống. Tôi không biết một trường hợp nào những người nông dân Cuban bị phá sản vì họ không thể cạnh tranh được với người Trung Quốc. Thị trường thật rộng lớn. Nhưng có vấn đề khác rằng vào những năm 90s người dân Cuban đã được dạy quen với những những định mức lợi nhuận cao. Thực ra chúng khá thấp, bởi vì toàn bộ sản phẩm  lập tức được tiêu thụ hết. Thị trường bảo hòa. Xảy ra tình trạng đói hàng hóa. Bây giờ tình hình như vậy không còn tồn tại nữa. Nhưng trong suy nghĩ còn lại những lập luận: "vì những đồng lẻ này chúng tôi chẳng việc gì phải gò lưng ra”. Vâng không, mà phải”, -  Mikhail Savva kết luận.

Xem thêm:


-----
--> Read more..

Steps


Flag Counter