Южно-Китайское море - камень преткновения?
Skomorokhov Roman (Banshee)
Kichbu theo topwar.ru
Chúng ta đã trở nên quen thuộc với những
vụ việc om sòm xưa nay về biên giới của chúng ta và với những
gì đang xảy ra ở Ucraina. Nhưng trên thế
giới có những nơi mà sự căng
thẳng không hề kém. Sự khác biệt
chỉ là ở chỗ họ không bắn nhau. Hiện tại là thế, tôi nghĩ.
Tại đó có điều gì giống TMR. Khi thì tất cả yên tĩnh, khi thì bỗng nhiên mọi chuyển động bắt đầu theo
những hướng mới. Và, bạn nghĩ sao, ai là người khuấy nước tại vùng biển này? Nói
là, thành trì của nền dân chủ trên thế giới.
Thực ra, những
mâu thuẫn giữa Trung Quốc và Hoa
Kỳ về các vấn đề biển Hoa Nam (Biển Đông-Việt Nam - Kichbu) - đó không phải là tin tức gì mới. Câu chuyện với các quần đảo mà Trung Quốc
"đã ép" sau Chiến tranh thế giới II - đó chỉ là sự khởi đầu. Và câu chuyện này vẫn còn tiếp diễn dài lâu, và sẽ còn kéo dài
bao lâu nữa, không thể nói được. Nhưng gần đây nó trở nên rõ ràng (đặc biệt là nếu độc
"Nhân dân nhật báo" (Zdenmin Zdibao), rằng người
bạn láng giềng Trung Quốc của chúng ta, nói nhẹ đi, không hài
lòng với chính sách của Mỹ trong
khu vực.
Và nói chung, Hoa
Kỳ ở đâu, và biển Hoa Nam ở đâu. Nhưng các đồng nghiệp-đối tác Mỹ của chúng ta có chuyện với tất cả, và kết quả là thế này.
Trước đây, khi bàn luận về biển Hoa
Nam, các quan chức Hoa Kỳ trước hết thường tuyên bố về vai trò "trung
lập" của họ về những tranh chấp chủ
quyền. Thậm chí nếu chỉ trích Trung Quốc, họ đã cố gắng kín đáo để tránh những
gì liên quan trực tiếp đến chủ
quyền. Đó là đang nói, tôi nhắc lại, về quần đảo
Parasel/Hoàng Sa và quần đảo Spratly/Trường Sa.
Các đảo Spratly và Parasel - đó là những mảnh đất nhỏ xíu ở biển Hoa Nam. Tuy nhiên
chúng có ý nghĩa chiến lược. Không phải ngẫu nhiên mà các nước trong khu vực
tranh cãi vì nó - Trung Quốc, Việt Nam,
Đài Loan, Philippines, Malaysia và
Brunei.
Thứ nhất, các quần đảo nằm trên những tuyến đường
biển quan trọng nhất từ Ấn Độ Dương sang Thái Bình Dương. Đối với Trung Quốc,
chúng rất quan trọng, nối liền đất nước với Trung Đông, châu Phi và châu Âu. Ngoài
ra, không được quên đi ngay cả tầm quan trọng quân sự chiến lược của các tuyền
đường thủy này, bởi trong trường hợp xung đột, các đối thủ của Trung Quốc có
thể cắt đứt các kênh cung cấp nguyên liệu.
Thứ hai, khu vực của các đảo phong phú tài nguyên sinh học và hydrocarbon, và điều này với việc xét đến các yếu tố tăng trưởng nhanh chóng của dân số và nền kinh tế của các nước trong khu vực có ý nghĩa to lớn.
Và vậy là xuất hiện một cái chổi mới và bắt đầu quét theo cách của mình. Đó là nói về bộ trưởng quốc phòng mới của Hoa Kỳ, về ngài Carter.
Thứ hai, khu vực của các đảo phong phú tài nguyên sinh học và hydrocarbon, và điều này với việc xét đến các yếu tố tăng trưởng nhanh chóng của dân số và nền kinh tế của các nước trong khu vực có ý nghĩa to lớn.
Và vậy là xuất hiện một cái chổi mới và bắt đầu quét theo cách của mình. Đó là nói về bộ trưởng quốc phòng mới của Hoa Kỳ, về ngài Carter.
Carter tuyên bố
rằng CHND Trung Hoa không thể "gán"
chủ quyền đối với sân bay hiện đang được xây dựng trên các đảo
ở biển Hoa Nam. Và
một thị trấn Tam Sa đã được xây dựng - cũng thế. Trung Quốc coi điều
này như cuộc tấn công vào các quyền
hợp pháp của Trung Quốc ở
biển Hoa Nam và mưu toan làm xấu đi quan hệ Trung-Mỹ. Họ đã đánh giá có lý. Nhưng đó mới chỉ xấu vừa thôi.
Bộ trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ kêu gọi Trung Quốc
không sử dụng các phương pháp giải quyết vấn đề "một cách cưỡng ép",
và đề xuất mở rộng sự hiện diện quân sự của Mỹ để giải quyết vấn đề biển Hoa
Nam. Theo Carter, Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ
sẽ công bố "Sáng kiến an ninh hàng hải ở Đông Nam Á", Quốc hội của
nước này đang chuẩn bị chi 425 triệu dollars tăng cường tiềm lực biển. Carter
cũng nhấn mạnh rằng Hợp chúng quốc sẽ "luôn luôn cùng với các đồng minh và
đối tác" tăng cường vai trò của quan hệ đồng minh trong khu vực. Điều này đặt ra câu hỏi: "Các vị sẽ hợp tác chống
ai?" Bởi vì việc mở rộng sự hiện diện quân sự của Mỹ đã nói đến sẽ kết thúc như thế nào, chẳng cần
phải giải thích đặc biệt cho ai.
Từ gốc độ của quan hệ
Trung-Mỹ, mặc dù trong các vấn đề
ở biển Hoa Nam cũng có những khó khăn, những không có
những trở ngại nào lại không thể vượt qua. Các vấn đề về biển Hoa Nam - đó chỉ là một yếu tố có
ảnh hưởng đến quan hệ song phương.
Yếu tố thứ hai -
đó là chuyến thăm đầu tiên trong nhiều
năm của Carter trong tư cách là bộ trưởng quốc phòng Hoa Kỳ đến Ấn Độ. Và ở đó cũng có những bài ca về tình hữu nghị.
Những người Indus không phản đối chơi thân, đặc biệt là trong việc xây dựng các hàng không mẫu
hạm.
Trong tháng Sáu, Ấn Độ đã
công bố hạ thủy tàu sân bay "Vikrant" đầu tiên được sản xuất
trong nước. Theo những nguồn tin nóng, chính phủ Ấn Độ đã phê
duyệt xây dựng tàu sân bay
thứ hai cùng loại. Và với khả năng nhận được các công nghệ của Mỹ, trình độ xây dựng và
bảo trì của các hàng không mẫu hạm của Ấn Độ sẽ được cải thiện nhanh chóng, và
điều này sẽ dẫn đến việc thay đội cán cân lực lượng tại các vùng ở biển châu Á.
Mặc dù, nếu chúng ta nói về sự thống trị, Ấn Độ
thực sự cũng có tham vọng cho điều đó. Bây giờ Ấn Độ có hai tàu sân bay đang
được tích cực sử dụng - "Viraat" và
"Vikramaditya", mặc dù thực tế rằng chúng đã được mua trong tình
trạng sử dụng từ các nước khác. Và đó là một hạm đội khá tốt.
Hoa Kỳ, Việt Nam và Ấn Độ, dĩ nhiên, có những mục
đích để kiềm chế Trung Quốc, đó là điều tự thân. Đại sứ Hoa Kỳ tại Ấn Độ nói
rằng chuyến đi của Carter là một phần của chiến lược "tái cân bằng"
trong khu vực Châu Á - Thái Bình Dương hiện đang được thực hiện bởi Hợp chúng
Quốc.
"Sự tái cân bằng" này có thể dẫn đến
điều gì, rất dễ để đoán. Cũng như dễ đoán , ai sẽ giành chiến thắng.
Rõ ràng không phải
Trung Quốc.
-----
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét