Ảnh: AP Photo/David Guttenfelder
Người dân thị trấn ở tỉnh Hamgon-Namdo đợi tàu.
Северная Корея: фоторепортаж из провинции
Kichbu theo drugoi.livejournal.com
23/10/2014, Bắc Triều Tiên | Năm 2008, ngay từ dưới thời trị
vì của Kim Jong
Il, đối với
hãng Associated
Press - để mở văn phòng của họ ở Bắc Triều Tiên - thực tế là không thể. Cho đến nay không một
hãng thông tấn phương Tây nào có thể làm
được điều đó và bây giờ đó là đối tượng ghen tị của các đồng nghiệp. Hãng Reuters, ví dụ, nhiều năm nay đưa tin
về đề tài Bắc Triều Tiên với sự trợ giúp của một thợ cắt tóc người Trung Quốc Jackie Chan,
đi chiếc thuyền trên con sông biên giới
Áp Lục và chụp ảnh bờ bên Triều Tiên bằng máy ảnh ống
kính dài.
Tôi không biết hãng AP đã mở được văn phòng của họ
bằng cách nào, nhưng lần đầu tiên các nhà báo phương Tây đã có cơ hội tác
nghiệp ở đất nước hoàn toàn khép kín lâu
dài này. Tác nghiệp, tất nhiên, dưới sự kiểm soát nghiêm ngặt, nhưng dù sao
cũng có cơ hội, chẳng hạn, chụp ảnh không chỉ trên những hành trình du lịch
thông thường ở Bình Nhưỡng cho phép đối với khác du lịch, mà còn tại nhiều nơi
khác của đất nước. Điều này không phải lúc nào cũng thực hiện được, bởi vì mỗi
chuyến đi về như vậy các tỉnh của Bắc
Triều Tiên theo quan điểm thông tin là vô nghĩa. Vào tháng Sáu năm 2014, phóng
viên ảnh của hãng David Guttenfelder và trưởng
văn phòng ở Bình Nhưỡng Eric
Telmedzh đã
được cấp giấy phép cho chuyến đi xuyên suốt CHDCND Triều Tiên: họ đã vượt qua
2150 km doc theo đất nước - từ Bình Nhưỡng đến ngọn núi thiêng Pektusan, nơi Kim Jong Il đã ra
đời cạnh đó (thực tế - tại làng Vyatskoe khu Khabarovsk).
Những bức ảnh của Guttenfelder được công bố chỉ mới đây:
Tại tỉnh Yangando.
Nhưng cô cậu học sinh phổ thông nhỏ bé cũng được trưng dụng làm việc đồng áng tại tỉnh.
Một công trình điêu khắc hiếm hoi nào đó
trong cánh rừng.
Làng mẫu của Bắc Triều Tiên. Nhưng cột
điện - nhưng không có điện.
Trung
tâm huyện tại tỉnh Hamgon-Namdo, tại đây có điện.
Đường
cao tốc đến Bình Nhưỡng - con đường duy nhất tại những điểm này được trải nhựa.
Đối với nhiều người ở đây thậm chí xe đạp - hàng xa xỉ, bởi vậy phương tiện
giao thông chủ yếu, đó là đôi chân của mình.
Phương tiện giao thông điển hình ở tỉnh lẻ Bắc Triều Tiên - xe tải với động cơ lò hơi. Ekip gồm hai người - lái xe và thợ đốt lò.
David Guttenfelder
và ric Telmedzh mang theo từ Bình Nhưỡng lượng dự trữ
thức ăn và thết đãi những người hộ tống họ. Thức ăn chủ yếu trên bàn ăn ở
CHDCND Triều Tiên như trước đây là ngô. Ở Bình Nhưỡng người dân ăn uống khá
hơn, ở đó có tầng lớp người buôn bán nhỏ, những người được phép mua hàng hóa
tại siêu thị. Phần lớn dân chúng nhận thực phẩm qua tem phiếu.
Một
trong những người tháp tùng. Hút thuốc sau bữa ăn no đẫy.
Người
hướng dẫn du lịch trên núi Pektusan. Phong cảnh thiên nhiên ở Triều Tiên, dĩ
nhiên, tuyệt vời.
Tiếc
rằng, Guttenfelder
trong hành trình của của mình đã không ghi lại được điều cốt yếu nhất - cơ sở
hạ tầng của tỉnh. Các cửa hiệu, chợ búa, giao thông, trường học và bệnh viện,
là cuộc sống thường nhật. Rõ ràng, người được giải thưởng Pulitzer đã
chụp nhanh, liền tay, bởi vì bên cạnh là các nhân viên bảo vệ sở tại mà với họ
thì không thể đôi co. Nhưng với một người khắt ke như vậy đối với các chi tiết,
thì những hình ảnh này cũng rất thú vị.
Xem thêm:
- Báo cáo viên LHQ : « Nhất thiết » phải đưa Bình Nhưỡng ra Tòa án
Quốc tế (RFI). – LHQ cảnh báo ông Kim Jong Un về vấn đề nhân quyền (VOA).
-----
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét