Вьетнам социалистический, Ленин с раскосыми глазами и тело Хо Ши Мина увезенное в Москву (Вьетнам)
Kichbu theo puerrtto
Các quốc gia "chủ nghĩa xã hội thắng
lợi" luôn luôn cuốn hút tôi. Ở đấy có gì
đó buồn và
hoài niệm, nhưng thêm nữa,
đi du lịch khắp đất nước này, bạn sẽ biết cuối cùng tất cả sẽ thay đổi như thế nào. Chúng tôi đã trải qua
điều này, còn họ đang trong quá trình. Một cậu bé đội viên thiếu niên đang chạy
nhảy, cậu thật sự biết ơn cụ Hồ Chí Minh vì một tuổi thơ hạnh phúc. Cậu bé cần
phải nhận thức được những khái niệm như tham nhũng, đói nghèo kỳ quái, phân
tầng xã hội, bất công, thế hệ thanh niên vàng và sự bất lực của họ để thay đổi
bất cứ điều gì. Và bạn nhìn vào tất cả các điều này với một vẻ mỉa mai buồn
buồn thế nào đó, bởi vì bạn là người đến từ tương lai, từ tương lai của họ. Tuy nhiên, nếu bỏ qua những kiểu cực đoan của
CHDCND Triều Tiên, thì các chế độ cộng sản hiện đại (Cuba, Việt Nam, Lào, Trung
Quốc và một số nước châu Phi) đang cố gắng thoát ra khỏi bế tắc rõ ràng, mà chế
độ sai lầm này đã đẩy họ vào đó. Họ mở biên giới cho khách du lịch, những người
mang lại cho đất nước ngoại tệ cần thiết, họ đang cố gắng kêu gọi các nhà đầu
tư. Tại một thời điểm nào đó, khi bạn nghỉ ngơi thư giãn và bạn cảm tưởng ở đây
hòa bình và hòa hợp. Sai lầm! Ở những nước này rất dễ dàng bị tù vì những quan
điểm và ý kiến không đúng.
Vậy là, chúng ta khởi động cổ máy thời gian và tiến lên phía trước?
Chúng tôi không
được may mắn, bởi vì vào tháng Tư,
thi hài Hồ Chí Minh được chuyển sang Moscow để bảo dưỡng định kỳ. Cách thức này
được tiến hành trong nhiều năm.
Ở Việt Nam, không có các chuyên gia cần
thiết về ướp xác các nhà lãnh tụ.
Quảng trường Lenin ở Hà Nội và lãnh tụ của giai
cấp vô sản thế giới, mà tên tuổi của ông được viết "LE-NIN" với chữ
viết tắt phía trước V.I.
Nhớ tới một Lenin
khác, tại Calcutta của Ấn Độ.
Hãy hình dung, ở Ấn Độ, trong giai đoạn tình
hữu nghị sôi động với Liên Xô, khắp mọi nơi đặt tượng Lenin. Sau đó,
với sự kết thúc kỷ nguyên của Indira Gandhi,
tất cả các lãnh tụ bị dỡ bỏ, nhưng một số
vẫn còn lại, chẳng hạn, ở trung
tâm của Calcutta.
Và chúng ta đi tiếp,
đó là bưu điện ở thành
phố Hồ Chí Minh (Sài Gòn cũ).
Tại đây họ yêu mến cụ Hồ, hơn thế, rất thành tâm.
Cô
bé đội viên thiếu niên và người thợ cắt tóc.
Tại mỗi thành phố sẽ có phần trưng bày nhỏ các trang thiết bị quân sự của Mỹ, bị quân đội Việt Nam tiêu diệt trong những năm 70 ở Nam Việt Nam.
Vào tháng Tư năm 2015
Việt Nam kỷ niệm 40 năm thống nhất đất nước, vào ngày này, ngày 30 tháng Tư năm 1975, chính thức chấm dứt sự tồn tại của Nam Việt Nam và đất
nước được đổi tên thành Cộng hòa
xã hội chủ nghĩa Việt Nam.
Dinh thự trước đây của tổng thống Nam Việt Nam tại Sài Gòn.
Cụ Hồ yêu thương trẻ em.
Tôi có cảm giác rằng Việt Nam hiện đại đang trải qua một
dạng của "perestroika",
khi những biểu tượng tinh thần trước đây
đang dần dần
mất đi tính phù hợp và chính quyền thậm
chí thừa nhận một số sai lầm trong những năm trước đó. Tuy
nhiên, những người cộng sản Việt Nam đã nghiên cứu kỹ kinh nghiệm của Liên Xô
và không có ý định làm đất nước sụp đổ và bàn giao quyền lực. Họ hành động thận trọng và không vội vàng.
Tuy nhiên, "các biểu tượng" là không phải như vậy. Người
Việt Nam buôn bán trên đường phố những biểu tượng cộng sản, cờ hiệu khác nhau
và huy hiệu Lenin và Hồ Chí Minh, các áp phích với những người lao động tiên
tiến xã hội chủ nghĩa và vân vân… Và
họ làm điều đó với nụ cười, biết rằng đối với người nước ngoài món quà lưu niệm
này đó là giai thoại, một trò đùa, chứ chẳng có sự tôn trọng nào đối với cụ Hồ.
Theo tất cả các biểu hiện, Việt Nam về bình diện từ bỏ các giá trị truyền thống của chủ nghĩa xã hội đang vượt qua cả các quốc gia láng giềng như Trung Quốc và Laos. Ví dụ, trong một nước Laos núi non nhỏ bé ít người biết đến chủ nghĩa cộng sản vẫn nở hoa và thoảng hương. Ở đó cho đến nay các cháu bé-đội viên thiếu niên vẫn đi theo hàng lối, còn tên tuổi của các lãnh tụ vẫn còn thiêng liêng không thích hợp cho bất kỳ sự đừa cợt nào về đề tài này.
Nhưng, dĩ nhiên, chủ nghĩa xã hội của châu Phi nom kỳ
lạ hơn nhiều! Lấy một đất nước xa xôi như Mozambique làm ví dụ, nơi tôi may mắn được đến thăm khoảng
ba năm trước đây. Đó đúng thật là
kiệt tác, bạn phải
đến đó, nếu bạn muốn biết món
salad cuồng si từ chủ nghĩa xã hội châu Phi, từ những bãi biển trắng mịn và những người đẹp-da đen. Và
ở đó, trong mỗi thành phố có những đường phố mang tên Hồ Chí
Minh.
….
Và của Vladimir Lich Lenin yêu quý.
Và nói chung, người Mozambique có Hồ Chí
Minh và Lenin "của mình", gọi ông là Samora Machel, người đã chiến đấu chống thực dân
Bồ Đào Nha cho đến
khi đuổi họ ra khỏi đất nước vào năm
1974. Sau đó, ông đã bị sát hại
bởi tình báo CH Nam Phi, nói chính xác hơn, họ
bắn hạ máy bay Tu-134 của ông. Có một chi tiết tinh tế khác trong số phận anh
hùng của ông. Thực tế là, sau khi ông bị
giết hại, bà vợ, Rook Machel,
đã chuyển đến CH Nam Phi và đã lập gia đình với ...
Nelson Mandela! Và đó là một Santa Barbara châu Phi cho bạn. Người phụ nữ này trở thành người duy nhất kịp trở thành đệ nhất phu nhân của một lúc hai quốc gia.
-----
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét