Thứ Sáu, 5 tháng 2, 2010

Chuyện của Zunie

Chuyện của tương lai

Một ngày nào đó trong tương lai, khi những nếp nhăn bắt đầu xô nhau để tìm chỗ đứng nơi khóe mắt, khi mái tóc chuyển dần sang màu khói xám, tựa như bầu trời trước cơn dông, tôi lúc đó - đang sống một cuộc sống rất khác với bây giờ.

Александр Солженицын. Кадр телеканала НТВ

Hình minh họa. Nguồn: http://kichbu.multiply.com/journal/item/81/81

Đồng hồ đã phải quay rất nhiều vòng. Mỗi tích tắc lại đẩy hiện tại lùi về thành quá khứ. Có những thứ sẽ nhạt nhòa dần, nhường chỗ cho cái mới. Bị thay thế và quên lãng. Cũng có những thứ không rơi vào quy luật đó. Giống như loài sinh vật ngủ đông, nó chỉ cuộn mình lại, yên lành trong giấc ngủ của một mùa đông kéo dài hơn cả một đời người.

Nếu lúc đó tôi gặp anh thì sao? Nếu lúc đó bỗng dưng tôi gặp lại anh thì sao? Thì sao nhỉ?

Anh khi ấy không còn trẻ nữa. Thời gian khiến tóc anh điểm bạc. Nét tếu táo được thay thế bởi vẻ điềm tĩnh và từng trải. Nhưng đôi mắt thì vẫn thế. Ấm áp, xuyên thấu lòng người.

Có lẽ tôi sẽ nhìn anh sững mấy giây, hoặc hơn. Có lẽ tôi sẽ hụt hẫng vì những nét quen thuộc khi xưa đã bị lấy đi gần hết. Rồi kỷ niệm, như ngọn thủy triều hung hãn, bỗng phá vỡ cái đập nước mà bấy lâu tôi dày công gia cố, ào ạt dội vào thực tại. Trong khoảnh khắc, tôi bỗng muốn quên mất mình là ai, để chạy đến ôm anh thật chặt, từ phía sau, lắng nghe hơi ấm cùng mùi nước hoa năm ấy.

Không phải tôi khao khát anh, mà là khao khát những ký ức, những hoài niệm, những rung cảm của một thời yêu hoang dại, những thứ chẳng bao giờ lặp lại trong đời.

Rồi lý trí sẽ ghì chặt lấy tôi, giáng vài cái bạt tai cho tôi tỉnh lại. Ánh sáng tươi đẹp của ngày hôm qua chỉ khiến loài sinh vật ngủ đông trong tôi cựa mình mà không thức giấc, đủ để tôi biết rằng nó vẫn ở đó, hiện diện đầy sống động. Tôi sẽ chỉ mỉm cười chào anh thật nhẹ, như hai người bạn thân không gặp lâu ngày.

Nhưng đấy là chuyện của một - ngày - trong - tương - lai.

Giả như, tương lai ấy được diễn ra vào chính lúc này đây, khi tôi gõ những dòng chữ này.. Thì sao nhỉ ?

Biết đâu... Mọi thứ cũng chẳng có gì là khác???

Theo Vũ Ngọc Hạnh Dung - eVan

Nguồn: http://www.thvl.vn/?id_pnewsv=48336&lg=vn&start=0


28 nhận xét:

  1. calla thix n~ anh chang` lon tuoi...

    Calla thay ho rat chin chan va day hap dan~...hihi...

    Trả lờiXóa
  2. Còn Zun con thì thích Kichbu ^^

    Trả lờiXóa
  3. Không phải tôi khao khát anh, mà là khao khát những ký ức, những hoài niệm, những rung cảm của một thời yêu hoang dại, những thứ chẳng bao giờ lặp lại trong đời.

    Ai cung~ co 1 thoi tuoi tre...

    Trả lờiXóa
  4. entry nay` nhieu tam trang sau sac lam day... kh phai ng trong cuoc... nen calla chua hieu het...

    Trả lờiXóa
  5. @: Calla Xinh: Biết mà hông nói chi..:)

    Trả lờiXóa
  6. Yêu Zunie và tất cả mọi người...
    Chụt chụt chụt chụt chụt !
    (Chụt bản quyền của Zunie)

    Trả lờiXóa
  7. e cung~ yeu Zun va` yeu Kichbu nua~... (a`, e iu No nua~...hihi)

    Trả lờiXóa
  8. Mới nghe lại các bài hát thiếu nhi. "Ai yêu Bác Hồ Chí Minh hơn chúng em nhi đồng...". Nhớ hồi đi học mẫu giáo...

    Trả lờiXóa
  9. Cái ông trong hình minh họa đang ngoáy mũi =))

    Trả lờiXóa
  10. Thế thì Zun cũng phải ngoáy mũi 1 phát

    Trả lờiXóa
  11. "Iu Tổ quốc, iu đồng bào".
    Chọc néc chừ..:)

    Trả lờiXóa
  12. Chụt duy tâm 1 phát nhân ngày Valentine ^^

    Trả lờiXóa
  13. Chụt 1 phát cho Zunkie Năm mới, còn 1 Chụt nữa để người khác chứ..:)

    Trả lờiXóa
  14. Người khác chắc là .. nhiều chụt ^^

    Trả lờiXóa
  15. Chụt chụt chụt chụt chụt chụt chụt chụt!
    Hông cho ai chụt nhiều hơn mô...:)

    Trả lờiXóa

Steps


Flag Counter