22.09.2010, 11:38:09
Andrei Konyaev
Tất cả thế là hỏng bét
Все пропало
Kichb theo http://lenta.ru/columns/2010/09/22/pearl/
Kichbu
Bài liên quan:
> Sở Nội vụ Sankt-Peterburg trả lời chất vấn trên blog của công dân
http://kichbu.multiply.com/journal/item/1029
> Nga: công an hành hung người biểu tình và bị trả thù
http://kichbu.multiply.com/journal/item/1023
> Các bloggers và báo chí buộc công an Sankt-Peterburg điều tra vụ án hành hung “một người bất đồng chính kiến”
http://kichbu.multiply.com/journal/item/898/898
Một bài vô bổ về sự khao khát không phải trả thù, mà về sự công bằng
Ah, Praporshik Ngọc Trai! Chỉ sau vài ngày mày từ một nhân viên của các cơ quan bảo vệ pháp luật bỗng chốc biến thành sao thực sự của internet và là đối tượng của lòng căm thù chân thành, tinh khiết như giọt nước mắt của hàng nghìn ( mà, có thể, thậm chí của hàng chục hay là hàng trăm nghìn) người.
Tao công nhận, Praporshik Ngọc Trai, ngay cả tao cũng ghét mày, tao ghét mày từng bộ phận một – cái thân hình phục phịch của mày trong cái áo gi-lê chống đạn có khả năng che chắn cho cả một gia đình tránh bom, cái mũ lưỡi trai trên cái đầu cắt trọc của mày, cái cằm của mày chạy một đường thẳng đến cổ! Mà cái chính, tao ghét cái vẻ mặt trâng tráo của mày, cái nhìn miệt thị mà mày lơ lơ láo láo khi bên phải lúc bên trái giữa đám đông những người bất đồng chính kiến thành Piter.
Cái sự ý thức đắng cay vô quyền pháp, tính horky của riêng mình nhức nhối trong lòng ngực của tao và thức dậy những hồi tưởng lạ kỳ. Tao đã nhìn thấy những người bảo vệ pháp luật cười vui vẻ khi chấn tiền của tao, một đứa bé và ngờ ngệch lần đầu đến Moscow mà không có bố mẹ đi kèm. Tao nhớ mặt những người này, những người vừa cười vừa chấn 50 đồng ruble bất hạnh của một cậu học sinh, tuy nhiên tao, một horek, có thể dễ dàng đặt mày vào vị trí của chúng, Praporshik thân mến của tao ạ! Vâng mà kêu ca cái nỗi gì, mỗi người trong hàng nghìn người đã chia sẻ lòng căm phẩn của tao trên mạng internet cũng có thể dễ dàng minh họa cái vô quyền của tao bằng ví dụ từ cuộc sống riêng của mình.
Và tao đã sung sướng như thế nào khi nghe tin mày bị khởi tố? “Thêm một ít nữa, và Piter sẽ trở thành một thủ đô pháp quyền của Nga!” – những người xung quanh tao, các đồng nghiệp, bạn bè reo hò, và tao cũng đồng ý. Trên khuôn mặt của tao thấp thoáng nụ cười hạnh phúc, chính tao muốn để họ trừng phạt mày, Praporshik Ngọc Trai ạ. Vâng mà không chỉ có mình tao muốn thế! Chúng tao đơn giản cần được thấy mày đứng trước vành móng ngựa, chỗ dành cho các bị cáo, để nghe mày sẽ xấu hỗ biện bạch ra sao trước những horky. Chúng tao tất cả, và tao không phải là ngoại lệ, rất muốn sự toàn thắng của công lý và nhìn thấy sự nhục nhã của mày.
Nhưng bây giờ tất cả đều hỏng bét. Mày nghe không, Praporshik, tất cả thế là hỏng hết! Một người nào đó đã không kìm nén được cái sự vô quyền đắng cay này và đã đánh mày . “Này thì cho mày, Praporshik!” – một người nào đó hét lên và giáng cho mày một đòn. Còn mày lại nói rằng mày thường bị gọi điện thoại và bị đe dọa. Có thể, dĩ nhiên, mày nói thêm, có lẽ thậm chí mặc dù đã chắc gì), toàn bộ câu chuyện này với sự hành hung tự mày bịa ra. Nhưng thậm chí nếu là như thế, điều đó cũng chẳng thay đổi được cái gì.
Mày biết tại sao không? Bởi vì tao, dù vô cùng căm ghét mày, cũng buộc phải bênh vực mày. Chính mày bây giờ là nạn nhân và vấn đề mà chúng ta đang nói đến, là của một người có vai có vế lớn hơn như mày, Praporshik ạ. Mày hiểu không, nhân dân, có lẽ, không màng đến sự công bằng, mà là sự trả thù? Còn nhà nước pháp quyền nói chung chả ai cần đến, hiểu không? Nó phức tạp, rắc rối. Đôi khi tự xử - nó lại đơn giản hơn, dễ hiểu hơn. Tóm lại, gần với dân chúng hơn.
Nhưng điều đó không đúng, không cần phải như thế, hiểu không? Cần bắt buộc luật pháp phải làm việc, chứ không phải lẩn tránh nó. Cần phải thuyết phục, giải thích, dạy nhân dân. Cần những chính trị viên với đôi mắt nồng nàn dạy dỗ đám đông gàn dở, khuyên bảo họ rằng, ở đất nước này có pháp luật. Cần một cuộc chiến tranh tổng lực với sự vi phạm pháp chế…
Nói chung, tao chống lại điều rằng, mày, Praporshik Ngọc Trai, sẽ bị đám đông phanh thây, tao chống lại cái điều rằng, mày sẽ phải là kẻ giơ đầu chịu báng. Tao phản đối: không thể đấu tranh chống sự thiếu pháp luật bằng vô luật pháp. Còn mày đã vi phạm điều gì đó hay không, họ sẽ trừng trị mày theo ý chúng tao hay không, việc đó là trách nhiệm phán quyết của tòa. Đó là những việc như thế, Praporshik thân mến à.-Kichbu-
Все пропало
Бесполезный текст о жажде не мести, но справедливости
Ах, Жемчужный Прапорщик! За считанные дни ты из безымянного работника правоохранительных органов превратился в настоящую звезду интернетов и объект искренней, чистой как слеза ненависти тысяч (а, быть может, даже десятков или сотен тысяч) человек.
Признаюсь, Жемчужный Прапорщик, ненавидел тебя и я, ненавидел целиком и по частям - твое грузное тело, облаченное в необъятный бронежилет, способный укрыть от бомбежки целую семью, твою фуражку, ютящуюся на вершине бритой головы, твой прямолинейно переходящий в шею подбородок! А главное, я ненавидел твое наглое выражение лица, твое презрение, которые ты так уверенно сеял направо и налево в толпе питерских несогласных.
Горькое осознание собственного бесправия, собственной хорьковости нервно ворочалось в моей груди и будило чудные воспоминания. Я видел улыбающихся защитников правопорядка, вымогающих деньги у меня, маленького и глупого, в первый раз приехавшего в Москву без родителей. Не помню лиц этих людей, которые, улыбаясь, отнимали у школьника несчастные 50 рублей, однако я, хорек, легко могу представить на их месте тебя, дорогой мой Жемчужный Прапорщик! Да что жаловаться, каждый из тысяч, разделявших мою ненависть в интернетах, мог бы легко проиллюстрировать мое бесправие примером из своей собственной жизни.
А как я радовался, когда услышал, что на тебя завели уголовное дело? "Еще немного, и Питер станет правовой столицей России!" - восклицали окружавшие меня люди, коллеги, друзья, и я соглашался. По моему лицу блуждала счастливая улыбка, ведь мне очень хотелось, чтобы тебя, Жемчужный Прапорщик, наказали. Да и не только мне! Нам просто необходимо было увидеть тебя сидящим в загончике для подсудимых, услышать, как ты будешь стыдливо оправдываться перед хорьками. Нам всем, и я не исключение, очень хотелось торжества справедливости и твоего унижения.
Но теперь все испорчено. Слышишь, Жемчужный Прапорщик, все пропало! Кто-то не выдержал давления этого горького бесправия и избил тебя. "Вот тебе, Жемчужный Прапорщик!" - кричал этот кто-то, нанося тебе удар. А ты еще говоришь, что тебе теперь звонят и угрожают. Может, конечно, ты и привираешь, может даже (хотя и вряд ли), всю эту историю с избиением ты сам и выдумал. Но даже если и так, это уже ничего не меняет.
Знаешь, почему? Потому что мне, несмотря на всю мою к тебе ненависть, придется за тебя вступиться. Ведь ты теперь жертва, а проблема, о которой мы говорим, гораздо больше даже такого крупного персонажа, как ты, Жемчужный Прапорщик. Понимаешь ли ты, что, похоже, народу нужна не справедливость, а месть? А правовое государство вообще никому не нужно, понимаешь? Оно ведь слишком сложное, неоднозначное. То ли дело самосуд - он проще, понятнее. Ближе к народу, короче.
Но это неправильно, так не должно быть, понимаешь? Нужно заставлять закон работать, а не действовать в обход него. Нужно убеждать, разъяснять, учить народ. Нужны политруки с горящими глазами, воспитывающие неразумные массы, внушающие им, что в этой стране есть закон. Нужна тотальная война с беззаконием...
В общем, я против того, чтобы тебя, Жемчужный Прапорщик, разрывала толпа, против того, чтобы ты становился козлом отпущения. Я протестую: беззаконием нельзя бороться с отсутствием закона. А нарушил ты что-то или нет, накажут ли тебя в угоду нам, это уже решать суду. Такие вот дела, дорогой мой Жемчужный Прапорщик.
THÔI THẾ LÀ HỎNG BÉT!
Trả lờiXóahttp://kichbu.multiply.com/journal/item/1030/1030
sao mà nhân bản !
Trả lờiXóahỏng bét...
Trả lờiXóaTất cả những người VN cần phải đọc bài này. Những người dân phải đọc để biết quyền của mình và biết mình cần phải là gì. Những kẻ như Praporshik đọc để run sợ mà sửa mình.
Trả lờiXóaNhân dân thường hiền hòa, nhưng cũng biết nổi giận.
Trả lờiXóaCon Zun xéo lắm cũng quằn
Trả lờiXóa@suthatcongly: Từ khi còn bé, Kichbu nghĩ lớn sẽ đi học ngành Luật, thế mà cuối cùng, do trớ trêu của lịch sử thế nào đó, lại đi học ngành khác.
Trả lờiXóaNghĩ lại mà tiếc!
May mà "Con Zun xéo lắm cũng quằn", chứ không phải Zun con của chúng ta..:)
Trả lờiXóaSuýt nữa Xe cũng học ngành luật, may mà học ngành khác ! Nếu không số phận dễ bị long đong lắm !
Trả lờiXóaHỏng là hỏng thế nào!
Trả lờiXóa@dinhphdc:
Trả lờiXóaТaк..!
Hỏng là ở chổ con zun hay zun con ấy!
Trả lờiXóa