Thứ Năm, 22 tháng 10, 2009

"Đồng chí tốt" và mộng bá quyền

“Đồng chí tốt” và mộng bá quyền

Hà Phan

Cuối cùng thì Bộ Ngoại giao Việt Nam đã “trao công hàm cho Đại sứ Trung Quốc tại Việt Nam để  phản đối việc nhân viên vũ trang nước này có những hành động vô nhân đạo đối với ngư dân Việt Nam”. Bộ này cũng yêu cầu phía Trung Quốc khẩn trương điều tra làm rõ vụ việc, xử lý nghiêm những nhân viên vũ trang có hành động đối xử thô bạo với ngư dân Việt Nam, trả lại tài sản và bồi thường thiệt hại cho ngư dân Việt Nam, đồng thời có các biện pháp ngăn chặn không để những hành vi tương tự tái diễn. Chúng ta có thể hiểu những lý do chậm trễ từ phía Nhà nước Việt Nam. Nhưng với “đồng chí tốt” – Nhà nước Trung Quốc thì vẫn là những nghi ngại khá lớn….

Một đồng nghiệp của tôi, anh Trương Duy Nhất đã bày tỏ trên blog của mình về việc có những tiếng nói bài xích Trung Quốc với lời lẽ vô văn hóa. Tôi đồng ý và ủng hộ chính kiến của anh vì dù với động cơ, mục đích gì thì đánh đồng những người cầm quyền hiếu chiến, ôm mộng bành trướng với người dân Trung Quốc vốn có nhiều phẩm chất tốt là điều không nên và thiếu đạo lý. Tuy nhiên, khó mà “vuốt giận” những người yêu nước Việt Nam bằng những lời hữu hảo kèm theo hàng loạt hành động ngang ngược như vụ việc đã buộc Bộ Ngoại giao Việt Nam không thể im lặng như trên.

Đọc lại sử xưa tôi còn nhớ rõ “tướng giặc Vương Thông hết hy vọng vào viện binh đã xin đầu hàng. Ngày 16-12-1427, Lê Lợi – Nguyễn Trãi cho tướng Minh Vương Thông đến “Hội thề Đông Quan”, chúng nguyện xin hứa không bao giờ xâm phạm Đại Việt nữa. Lê Lợi – Nguyễn Trãi lấy đức hiếu sinh, cấp lương thực cho 10 vạn quân Minh được an toàn rút quân về nước”. Còn đọc “sử” nay, chỉ thời gian ngắn sau khi ngư dân Việt Nam bị bức hại, báo Việt Nam đưa tin “Bộ Tư lệnh Hải quân Việt Nam đã điều động 4 tàu hải quân tham gia tìm kiếm tàu cá Trung Quốc bị nạn”. Một khi đã đối xử với người “láng giềng tốt” như trên thì khó mà trách cứ người dân Việt Nam nổi giận vì “Thời gian đầu cai ngục đánh đập dã man lắm, tiêu chuẩn bữa ăn mỗi ngày thì chỉ có 3 cái bánh mì tròn nhỏ như bánh bao, rỗng ruột và 1 bát nước cháo..” như lời kể về thời gian bị Trung Quốc bắt làm tù binh  của cựu chiến sĩ hải quân Trương Văn Hiền. Càng sôi sực hơn nữa bởi do tránh bão mà  “… Hơn 30 phút đánh đấm trên tàu, khi 13 thuyền viên trên tàu mặt đầm đìa máu và ngã gục vì ngất, cuối cùng đám lính cũng bỏ đi, nhưng không quên đập phá những gì có thể và cướp tất cả đồ đạc, trừ chiếc la bàn gắn trên cabin, vì nó không có giá trị…”

Tôi tin  người dân Trung Quốc cũng như dân chúng Việt Nam, ít ai muốn kêu gào “trả đũa” bởi “gươm súng vô tình” không phân biệt đâu là dân “nước lớn” hay “nước nhỏ”. Nhưng để chung sống hòa bình và trở thành “đối tác tốt” thì những lời tuyên bố “anh em, đồng chí” trên bàn hội nghị, trong các chuyến viếng thăm hữu hảo sẽ trở nên vô nghĩa và phản tác dụng nếu như những hành động như vừa qua vẫn tiếp diễn. Điều mà dư luận trông chờ là những ứng xử thích hợp trên tư thế bình đẳng giữa quốc gia với quốc gia của lãnh đạo Việt Nam cũng như hành động trừng trị cụ thể những “nhân viên vũ trang” vô nhân đạo và mất tính người của lãnh đạo Trung Quốc. Một khi đất vẫn lấn, biển vẫn chiếm, ngư dân Việt Nam vẫn bị bắn và đánh đập, can thiệp cả vào việc bắt người Việt phải thể hiện “yêu nước theo lề phải”… thì xin thưa các “đồng chí” Trung Quốc, dân Việt Nam chúng tôi luôn có cách phản kháng của mình. Những hành xử từ xưa đến nay của “đồng chí tốt” chỉ làm cho người Việt Nam càng nghi ngại, cảnh giác và người dân Trung Quốc càng hứng chịu dư luận xấu vốn không nhằm vào họ. Lịch sử cũng đã chứng minh dù đối đầu hay đối thoại, người Việt Nam có thể thua trong một trận chiến nhưng thường thắng toàn cục . Cho nên ý muốn ngông cuồng đưa chủ nghĩa Đại Hán cực đoan ra ngoài biên giới Trung Hoa dù ngấm ngấm cũng nên dừng lại bởi người Trung Quốc sẽ mất nhiều hơn được khi muốn thực thi nó. Lãnh đạo Trung Quốc càng nên suy tính kỹ khi dung túng cho chủ nghĩa trên lan quá xa vì bài học đã khá nhiều…

Cho đến nay, dù đã phát triển rất nhanh và đang nhen nhóm ý định thay vị trí siêu cường của Mỹ nhưng lãnh đạo Trung Quốc chắc không quên một thời nhà cầm quyền Mỹ cũng từng nuôi mộng bá chủ. Để trá giá, hàng trăm ngàn lính Mỹ đã bỏ mạng tại Iraq, Afghanistan và nhiều nước khác. Nước Mỹ cũng đã tiêu tốn hàng ngàn tỷ USD cho không ít cuộc chiến vô nghĩa đối với chính bản thân nhiều người Mỹ. Nay, Tổng thống Obama đang “sửa sai” bằng những đối thoại tích cực với thế giới Hồi giáo cũng như những thể chế chính trị ở nhiều khu vực, quốc gia. Dù sẽ bị “san sẻ” quyền lực với nhiều siêu cường khác nhưng dưới con mắt của nhân loại, vị thế Mỹ không những bị mất đi mà còn được củng cố bởi họ đang chung sống hòa bình dần với phần còn lại của thế giới. Giải thưởng Nobel Hòa bình vừa trao cho Tổng thống Obama dù hơi sớm nhưng cũng đã phần nào cho thấy chủ nghĩa đại dân tộc cực đoan và bá quyền khó có chỗ đứng trong thế giới phẳng…

H. P.

1 nhận xét:

Steps


Flag Counter