Сражение за Сирию — одна из ключевых битв ближневосточного фронта мировой войны
Samsonov Alexxander
Kichbu theo topwar.ru
50 năm trước, vào
ngày 11
tháng Chín năm 1965, tổng thống và là tổng tư lệnh tối cao của các lực lượng vũ trang Syria Bashar al-Assad ra đời. Người mà chỉ vài năm
trước còn là một chính khách bình thường từ
Trung Đông và là nhà lãnh đạo của một quốc gia hoàn toàn chỉ để
"bắt tay" đối với các nước
phương Tây. Tuy nhiên, cuộc chiến ở Syria đã hoàn toàn làm thay đổi hình ảnh
của ông. Không cho phép biến mình thành nạn nhân, Bashar al-Assad đã trở thành
một trong những nhà lãnh đạo của quần chúng, người phản đối sự xâm lược của thế
giới phương Tây, các chế độ quân chủ Ả Rập, Thổ Nhĩ Kỳ được tạo ra với sự hỗ
trợ của các băng nhóm vũ trang khác nhau và
"Nhà nước Hồi giáo".
Trong khuôn khổ của "thiết lập lại"
Trung Đông (và toàn thể cộng đồng quốc tế), các ông chủ phương Tây đã tính
chuyện chia cắt Syria và muốn biến nó thành một bàn đạp để tạo ra "đội quân
hỗn loạn" hơn nữa trên hành tinh. Tuy nhiên, một cuộc dạo chơi dễ dàng ở
Syria đã thất bại. Khác với Gaddafi, Assad đã có thể duy trì được sự cố kết của
phần lớn tầng lớp ưu tú và lòng trung thành của các lực lượng vũ trang. Syria
đã chống cự mạnh mẽ những kẻ can thiệp, khích động và ủng hộ cuộc chiến ở nước
này. Với sự hỗ trợ của Iran và Nga, Syria trong nhiều năm đối đầu với liên minh
của kẻ thù. Nhân cách của người đứng đầu
quốc gia đã đóng vai trò rất lớn trong
cuộc chiến này. Assad không bỏ trốn, không đầu hàng, không cho thấy "sự
yếu đuối". Điều này đang gây nên sự tôn trọng.
Hiện nay, Syria đang bị đe dọa bị chia thành một số quốc gia: một phần lãnh thổ nằm dưới sự kiểm soát của lực lượng chính phủ, những vùng lãnh thổ của mình nằm trong tay "Nhà nước Hồi giáo", ở các băng nhóm vũ trang khác nhau, bao gồm cả người Hồi giáo, là những người hiện không phụ thuộc vào IS, và cả người Kurd. Ngay cả Hoa Kỳ, Anh, Pháp, Israel, Thổ Nhĩ Kỳ, các chế độ quân chủ Ả Rập cũng có lợi ích của họ ở Syria. Iran và Nga ủng hộ chính quyền hợp pháp của Assad.
Hiện nay, Syria đang bị đe dọa bị chia thành một số quốc gia: một phần lãnh thổ nằm dưới sự kiểm soát của lực lượng chính phủ, những vùng lãnh thổ của mình nằm trong tay "Nhà nước Hồi giáo", ở các băng nhóm vũ trang khác nhau, bao gồm cả người Hồi giáo, là những người hiện không phụ thuộc vào IS, và cả người Kurd. Ngay cả Hoa Kỳ, Anh, Pháp, Israel, Thổ Nhĩ Kỳ, các chế độ quân chủ Ả Rập cũng có lợi ích của họ ở Syria. Iran và Nga ủng hộ chính quyền hợp pháp của Assad.
Và
ngay cả những cấu trúc hậu trường hiện đang điều khiển nền văn minh phương Tây
cũng quan tâm đến Syria. Cùng với Ai Cập, Syria
- một quốc gia quan trọng ở Trung Đông. Nó có một giá trị biểu trưng, ý nghĩa
chiến lược và lịch sử. Về mặt biểu, sự
sụp đổ của Syria sẽ là một bước quan trọng cho sự khởi đầu của "trận chiến
cuối cùng" (Armageddon). Về lịch sử, Syria - đây là một trong những cái
nôi của nhân loại. Không phải ngẫu nhiên mà trong quá trình của các cuộc chiến
tranh và xung đột ở Trung Đông, các thế lực nhất định đã đánh giá cao việc loại
bỏ các dấu tích của lịch sử đích thực của nhân loại. Bởi lịch sử (đương đại)
cho phép kiểm soát quần chúng trong một giai đoạn lớn của thời gian, lập trình
hóa một loạt các dân tộc cho hàng thế kỷ tới. Về mặt chiến lược, Syria nằm trên
những đường giao thông quan trọng, trong đó có cả những nguồn năng lượng. Lãnh
thổ của nó là một bàn đạp quan trọng để từ đó có thể gây ảnh hưởng đến Đông Địa
Trung Hải, Thổ Nhĩ Kỳ, Iran, Iraq và Israel.
Vì thế, Washington
quan tâm đến Syria như một khu vực mà từ đó có thể làm lan tỏa làn
sóng hỗn loạn rộng hơn, và như một bàn
đạp để đối trọng với Iran.
Là một phần của chiến lược chống Iran, ngay cả Israel cũng quan tâm đến Syria. Tất
cả cuộc trao đổi của các chính
khách phương Tây và các phương tiện truyền thông về "nhà độc tài" Bashar al-Assad, về sự cần thiết của "các cuộc cải cách dân chủ trong nước" và vân
vân - đây là sự ồn ào thông tin,
sfalerit. Trong thực tế đang diễn
ra Trờ chơ lớn, và nó đang tiếp diễn hết thế kỷ này đến thế kỷ khác.
Sau khi chiến tranh chớp nhoàng bị thất bại, liên
minh chống Syria đã tiến hành "cuộc chiến tranh tiêu hao". Và nó đã
dẫn đến thành công. Đất nước nằm trong đống đổ nát. Các vụ đánh bom của IS,
trên thực tế, nhằm tiêu diệt cơ sở hạ tầng của đất nước. Họ đã hợp thức hóa sự
xuất hiện của không lực Hoa Kỳ và các nước khác trong vùng trời của Syria. Thực
tế, "Nhà nước Hồi giáo" đa có thể trụ được ở Syria chỉ vì thực tế
rằng Syria đã bị phá hủy và kiệt quệ bởi cuộc đấu tranh với các băng nhóm khác,
mà chúng được phương Tây, Thổ Nhĩ Kỳ và các chế độ quân chủ Ả Rập hỗ trợ. Liên
minh chống Syria, về thực chất, đã khai quan con đường cho "Quốc vương Hồi
giáo/Khalif".
Các
lực lượng
chính phủ Syria
không thể chủ động hoạt động trên tất cả
các hướng và
đã bị kiệt quệ bởi chiến tranh kéo dài. Nguồn nhân lực
đang đến hồi cạn kiệt, còn ở đối phương chúng ngày càng lớn hơn. Bởi có thể huy
động người dân ở ngay nững đất đất nước đã bị hủy diệt hoặc bán hủy diệt, nơi
không còn một viễn cảnh nào ngoài khả năng trở thành chiến binh hoặc thử vận
may của mình ở nơi người di cư, tị nạn. Hàng tháng có khoảng vài nghìn chiến
binh được đào tạo trên lãnh thổ Thổ Nhĩ Kỳ và các chế độ quân chủ A Rập khác
gia nhập chỉ vào IS trên lãnh thổ của Syria. Đã có thời gian để Damascus rút
lui chiến lược, mà bảo toàn được cho mình những vùng lãnh thổ và các căn cứ
quan trọng nhất. Dưới sự bảo trợ của Hoa Kỳ, Thổ Nhĩ Kỳ và các nước thù địch
khác đối với Syria, đã tạo ra "các khu vực tự do", mà trong tương lai
chúng có thể trở thành cơ sở để xây dựng các kết cấu chính phủ "dân
chủ" mới. Những tổ chức này sẽ trở thành phân khúc của "thế giới
mới" - của một trật tự Thế giới mới neo-nô lệ và neo-phong kiến.
Ngoài ra, Syria
còn hấp dẫn bởi đi qua lãnh thổ của nó là những đường ống dẫn dầu. Những đường
ống dẫn dầu từ Iraq qua Syria và bán đảo A Rập đến các cảng
Địa Trung Hải, của Thổ Nhĩ Kỳ, Leban
và của chính Syria. Nhứng khả năng chiến lượng của hệ thống
đường ống và bến cảng
của Syria cho việc
phân phối các hydrocarbon từ Iraq
và bán đảo Ả Rập đến Thổ Nhĩ Kỳ và châu Âu làm
phương Tây chú ý. Cũng cần phải
nhớ đến các mỏ khí đốt được tìm
thấy ở vùng biển Địa Trung Hải
ngoài khơi bờ biển của Syria.
Như vậy, cuộc chiến vì Syria - đó là một trong những trận đánh the chốt Mặt trận Trung Đông của một cuộc chiến tranh thế giới đã bắt đầu. Syria có ý nghĩa rất quan trọng đối với những quốc gia khởi chiến - người Anglo-Saxons, các lực lượng đa quốc gia, đang xây dựng một trật tự Thế giới mới neo-nô lệ và neo-phong kiến, những khách hàng Ả Rập và Hồi giáo của họ như Saudi Arabia và "Nhà nước Hồi giáo", cũng như đối với Iran và Nga, mà các nhà hoạch định của cuộc chiến tranh thế giới xeeos họ vào "phe của các nạn nhân".Bashar al-Assadtrụ vững càng lâu bao nhiêu thì Iran, Nga và Trung Quốc sẽ càng có nhiều thời gian để cải tổ và huy động nội bộ.
Như vậy, cuộc chiến vì Syria - đó là một trong những trận đánh the chốt Mặt trận Trung Đông của một cuộc chiến tranh thế giới đã bắt đầu. Syria có ý nghĩa rất quan trọng đối với những quốc gia khởi chiến - người Anglo-Saxons, các lực lượng đa quốc gia, đang xây dựng một trật tự Thế giới mới neo-nô lệ và neo-phong kiến, những khách hàng Ả Rập và Hồi giáo của họ như Saudi Arabia và "Nhà nước Hồi giáo", cũng như đối với Iran và Nga, mà các nhà hoạch định của cuộc chiến tranh thế giới xeeos họ vào "phe của các nạn nhân".Bashar al-Assadtrụ vững càng lâu bao nhiêu thì Iran, Nga và Trung Quốc sẽ càng có nhiều thời gian để cải tổ và huy động nội bộ.
Vì vậy, không thể chiều theo phương Tây, và đồng ý
với việc từ chức của Assad và thay thế ông bằng một nhân vật "vì hòa
giải". Với tất cả những ưu và khuyết điểm của mình, tổng thống Bashar
al-Assad hiện nay có một ý nghĩa tư tưởng và lịch sử rất lớn như một con người
đối trọng với một liên minh lớn đang tiến hành một cuộc chiến tranh phi nghĩa. Nếu phương Tây gấy áp lực buộc ông từ chức, thì
tiếp theo họ muốn - lật đổ Giáo chủ Tối cao của Iran và tổng thống Nga Vladimir
Putin. Không có gì ngạc nhiên khi phương tiện truyền thông phương Tây trong
những năm qua tạo dựng "trục ma
quỷ", cáo buộc tất cả tội lỗi cho Syria, Iran và Nga. Đổi trắng thay đen,
mặc dù chính Hoa Kỳ, Anh và Pháp là phạm tội kích động tất cả các cuộc chiến
tranh và xung đột gần đây trên hành tinh.
-----
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét