Chủ Nhật, 13 tháng 10, 2013

Đại tướng vĩ đại và Nhân dân vĩ đại



Kichbu theo soha.vn

Những ngày qua, giữa đau thương, thêm một lần chúng ta được nhìn rõ chân dung của một con người vĩ đại.



Dù có bị cuốn trôi giữa dòng thác cảm xúc mất mát không gì bù đắp nổi thì vẫn có người nhận ra thêm một điều nữa: Nhân dân Việt Nam quá vĩ đại.

Sự vĩ đại ấy của nhân dân, không hẳn đến từ biển người tiễn biệt Đại tướng về nơi an nghỉ cuối cùng, mà xuất phát từ những giọt nước mắt lăn trên má họ.

Lịch sử đã chứng minh, khi người Việt có được sự cộng hưởng lớn lao của tình thương yêu, của sự xích lại gần nhau thì mọi kẻ thù đều phải khiếp sợ. Chẳng thế mà, nhà nghiên cứu lịch sử Dương Trung Quốc đã phải thốt lên: "Dường như cả dân tộc đang nắm tay nhau" khi chứng kiến dòng người xếp hàng nhiều cây số viếng Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Trong thời buổi suy thoái lòng tin và suy thoái cả hầu bao này, sự nắm tay nhau ấy có ý nghĩa chiến lược.

Sự vĩ đại của nhân dân còn nằm ở những khía cạnh khác của giọt nước mắt. Nhân dân không chỉ rơi lệ đơn thuần cho cá nhân lỗi lạc vừa nằm xuống, mà còn khóc cho nỗi lo rằng: Thời đại "dĩ công vi thượng", "chí công vô tư", thời đại tạo nên những chiến công "chấn động địa cầu", có thể không bao giờ quay trở lại. Họ khóc cho người đã khuất nhưng lại trăn trở cho người sống.

Sự vĩ đại của nhân dân còn thể hiện ở việc chọn lựa chuẩn xác đến tuyệt vời vị "thống soái trong lòng họ", dù vị thống soái ấy đã gặp phải những thăng trầm và cho đến ngày mất, ông đã đi qua năm tháng hào hùng nhất vài chục năm có lẻ.

Trong cuộc đời mình, không ít lần vị tướng huyền thoại khẳng định sự vĩ đại của nhân dân. Ông thường nói: Công lao của tôi cũng có, nhưng nhỏ thôi. Công lao to to lớn thuộc về nhân dân, thuộc về những anh hùng liệt sĩ. Ông bảo: "Tôi chỉ là một giọt nước trong biển cả" nhân dân.

 Biển người tiễn đưa Đại tướng trên khắp mọi miền đất nước.

Biển người tiễn đưa Đại tướng.

Mãi về sau này, ông vẫn trầm trồ khen ngợi hàng trăm ngàn người lính, dân công Điện Biên Phủ của ông năm xưa đã răm rắp tuân lệnh Tổng chỉ huy thay đổi từ "đánh nhanh, thắng nhanh" sang "đánh chắc, thắng chắc", dù việc thay đổi này cực kỳ gian khổ và thậm chí có hy sinh. Những người lính tuân theo một mệnh lệnh rất khó khăn không chỉ vì họ là cấp dưới, mà vì họ đã biết đặt niềm tin đúng chỗ vào người ra mệnh lệnh ấy. Đó cũng là một sự vĩ đại.

Hai điểm vĩ đại này đã được Tổng tham mưu trưởng quân đội Pháp trong chiến dịch Điện Biên Phủ, tướng Paul Henri Romuald Ély đúc kết: "Một lần nữa, kỹ thuật lại bị thua bởi những con người có tâm hồn và một lòng tin".

Nâng thuyền là dân, lật thuyền cũng là dân. Nhân dân vĩ đại mới có thể sản sinh ra những cá nhân vĩ đại. "Quảng trường tấm lòng" của nhân dân có vĩ đại thì mới đủ sức chứa những "tượng đài vĩ đại", mới có thể hun đúc và nuôi dưỡng được bậc Thần Võ nhưng cả đời lại sống như một Thánh Văn.

Chỉ có điều sự vĩ đại của nhân dân không phải thời nào cũng xuất lộ. Cá nhân vĩ đại là người khiến cho tiềm năng vĩ đại của nhân dân trở thành sức mạnh hiện thực.

Học giả Pháp đã dùng một sự so sánh tuyệt vời khi nói về sự vĩ đại của Đại tướng "ông như một ngọn núi lửa phủ đầy tuyết". Những người dân Việt Nam, cũng mang sẵn trong mình những dòng dung nham bên dưới vẻ lam lũ, bình dị. Chính vì thế, họ mới giành được chính quyền bằng chân đất, gậy gộc, súng ống thô sơ và đã đuổi khỏi lãnh thổ những kẻ thù sừng sỏ nhất. Thiên tài quân sự Võ Nguyên Giáp đã thật may mắn khi song hành cùng nhân dân vĩ đại.

Buổi sáng, trước khi đưa cha mình về nơi an nghỉ cuối cùng, ông Võ Điện Biên - con trai cả Đại tướng - đã có lời cảm tạ làm lay động bao trái tim: Chúng tôi hiểu rõ hơn ai hết rằng, mọi lời ca ngợi Đại tướng là lời ca ngợi... đối với tất cả đồng bào, những người con ưu tú của đất Việt đã ngã xuống để bảo vệ và gìn giữ mảnh đất này.

"Đại tướng đã cả đời vì nước, vì dân và lúc mất đi chắc chắn tinh thần của Đại tướng sẽ hoà vào tinh thần của hàng trăm, hàng chục triệu người dân nước Việt, biến thành sức mạnh vì một nước Việt Nam hùng cường và thịnh vượng".

Lời cảm tạ ấy của người con đã thấm đẫm tư tưởng cha mình: Thấy được vai trò vĩ đại của nhân dân, muốn mãi mãi ngụp lặn trong dòng chảy lớn của nhân dân.

Cũng trong buổi sáng chia lìa ấy, GS. Viện sĩ Phan Huy Lê đã gửi đến hương hồn Đại tướng một lời cầu chúc và cũng là lời khẳng định: "Đại tướng sẽ an nghỉ mãi mãi trong sự bất tử của lòng dân".

Bất cứ người lãnh đạo, công bộc nào không nhìn thấy sự vĩ đại của nhân dân, không vì dân mà chỉ muốn đè đầu cưỡi cổ nhân dân, người ấy sẽ "chết" vĩnh viễn trong lòng dân, ngay khi họ đang còn sống.
-----

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Steps


Flag Counter