50 năm "Ivan Denisovich": một ngày và cả một thời đại
50 лет "Ивана Денисовича": один день и целая эпоха
Nguồn: bbc.co.uk và newsland.ru
Kichbu posted on 17.11.2012
Ngày 18 tháng Mười một vừa tròn 50 năm kể từ ngày công bố tiểu thuyết " Một ngày
của Ivan Denisovich" - tác phẩm văn học nổi tiếng nhất của
Alexander Solzhenitsyn.
Số phận của cuốn
tiểu thuyết phản ánh lịch sử nước Nga. Trong những năm ấm lên dưới thời
Khrushchev, tác phẩm đã được xuất bản và được đề cao ở Liên Xô, dưới thời Brezhnev tiểu thuyết bị cấm và bị
loại bỏ khỏi thư viện, và vào những năm 1990s, tác phẩm được đưa vào chương
trình bắt buộc về môn văn học ở nhà trường phổ thông.
Ngày 6 tháng Mười một, trước thềm lễ kỷ
niệm, Vladimir Putin đã tiếp bà góa phụ của nhà văn Natalya Slzhnitsyna, bà đã
chia sẽ lo âu nhân việc cắt giảm giờ học dành cho chương trình nghiên cứu văn học ở nhà trường phổ
thông.
Trong chương trình truyền hình có những câu
của bà Solzhenitsyna rằng "thiếu tri thức lịch sử và văn học con người đi
khập khiễng" và "mất ký ức - đó căn bệnh của một người yếu đuối, và
một xã hội yếu đuối, và một quốc gia yếu đuối". Tổng thống đã hứa
"nói chuyện với bộ trưởng giáo dục".
Solzhenitsyn được xem là nhà văn kinh điển,
nhưng ông, đúng hơn, còn là nhà sử học vĩ đại.
Tác phẩm chính mang lại vinh quang cho ông,
"Quần đảo GULAG" - không phải là tiểu thuyết, mà là nghiên cứu khoa
học nền tảng, và thực hiện với sự nguy hiểm cho tính mạng. Hầu hết các tác phẩm
văn học của ông hôm nay, có thể nói nhẹ nhàng, chưa được đọc.
Tuy nhiên, tác
phẩm đầu tiên, "Một ngày" đã rất thành công. Câu chuyện này làm kinh
ngạc bởi những tính cách nhân vật đầy màu sắc và ngôn ngữ cô động và được chia
thành nhiều đoạn nhỏ.
Artem Krechetnikov
Bổ sung. Tác giả
và nhân vật của mình:
Ý tưởng của "Một ngày của Ivan Denisovich" đã
được sinh ra trong trại tập trung vào
mùa đông những năm 1950-1951 và được thể hiện ở Ryazan, nơi tác giả vào
tháng Sáu năm 1957 đã định cư sau khi trở
về từ nơi lưu đày và dạy học ở trường phổ thông. Solzhenitsyn bắt đầu viết vào
ngày 18 tháng Năm và kết thúc ngày 30 tháng Sáu năm 1959.
"Trong ngày
dài lê thê mùa đông tại trại tập trung tôi kéo xe cáng với một người bạn tù và
suy nghĩ, làm thế nào để mô tả tất cả các cuộc sống của chúng tôi ở trại cải tạo này? Về thực chất, chỉ cần mô
tả một ngày cụ thể với tất cả các chi tiết, trong những chi tiết nhỏ nhất, mặc
dù đó là ngày của một người lao động bình thường nhất. Và thậm chí, không nên
gây nên những nỗi sợ hãi nào đó, không nên để xem đó là ngày đặc biệt nào đó,
mà - bình thường, ngày bình thường nhất, mà từ ngày đó hình thành những tháng
năm, tôi bắt đầu nghĩ như vậy, và ý tưởng này nằm trong đầu tôi, mười năm tôi
không đụng chạm đến nó và chỉ sau mười năm tôi ngồi xuống và viết", - sau
này ông nhớ lại. Tôi viết tác phẩm này không lâu, - Solzhenitsyn thú nhận. Việc
này luôn xảy ra như thế, nếu bạn viết từ cuộc sống đậm đặc, mà sinh hoạt của nó
bạn biết rất rõ, và có gì đó không nên tưởng tượng đến mức nào đó và muốn hiểu
cái gì đó, nhưng tránh được những tư liệu thừa, và không nên đưa vào, chỉ đưa
vào cái cần thiết". Trong một lần trả phỏng vấn vào năm 1976, Solzhenitsyn
quay lại với ý nghĩ này: "Chỉ cần trong một ngày tập hợp tất cả, theo từng
mảnh nhỏ, chỉ cần mô tả một ngày của một người bình thường, một người chẳng có
gì nổi bật từ sáng đến tối. Và thế là xong".
Solzenitsyn lấy
nhân vật chính của mình là một nông dân Nga, người lính, và người tù cải tạo
Ivan Denisovich Shukhov. Một ngày từ rạng sáng cho đến tối mịt với anh ta như
thế là may mắn, và Shukhov ngủ thiếp đi, hoàn toàn hài lòng. Thảm kịch nằm ở
câu cuối cùng: " Trong hạn tù của anh, từ tiếng kẻng này đến tiếng kẻng
khác, có ba nghìn sáu trăm năm mươi ba ngày như thế. Vì vướng mấy năm nhuận,
nên bị dôi thêm ba ngày…"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét