"Trục" Châu Á của Mỹ không có đường vòng
Азиатская "ось" Америки без петель
Brahma
Chellaneyi
Nguồn: inosmi.ru
Kichbu posted on 18.11.2012
Bài liên quan:
New Delhi-Trong
chuyến công du nước ngoài đầu tiên của Tổng thống Barack Obama sau khi tái đắc
cử nhiệm kỳ thứ hai phản ánh sự tập
trung mới của nền kinh tế và an ninh của Mỹ ở châu Á. Tuy nhiên, chuyến công du châu Á của Tổng thống
Obama cũng nhấn mạnh vấn đề chính yếu về chính sách của Mỹ trong khu vực: "trục" của Mỹ ở châu Á có bổ sung chiến lược cụ thể hay vẫn sẽ đóng gói lại bằng những từ ngữ hoa mỹ của
chính sách cũ?
Hoa Kỳ, quốc gia có
xu hướng nhanh chóng thu được nguồn lực từ những vấn đề khu vực gây nên bởi những
nỗ lực ngày càng mạnh mẽ hơn để khẳng định mình của Trung Quốc, củng cố mối
quan hệ quân sự với các đồng minh châu Á hiện có và thiết lập các mối quan hệ trong
lĩnh vực an ninh với những người bạn mới. Nhưng khát khao của Mỹ quay trở lại
sân khấu trung tâm của Châu Á làm lu mờ những vấn đề then chốt liên quan đến
việc làm sao để cho phép buông neo an ninh của khu vực đối mặt với những tham
vọng chiến lược của Trung Quốc.
Một trong những
vấn đề là sự cần thiết ngăn chặn sự xâm thực sức mạnh tương đối của Mỹ mà trước
hết nó đòi hỏi một sự đổi mới nội bộ toàn diện, và trong đó, tăng cường ngân
sách. Tuy nhiên, nhu cầu cắt giảm chi phí trong viễn cảnh có thể đưa đến vấn đề
rằng Hoa Kỳ có thể không có khả năng ở khu vực châu Á-Thái Bình Dương - hoặc, còn
tệ hơn, buộc phải giảm sự hiện diện của mình ở đây.
Dưới thời Obama,
Hoa Kỳ đã có nhượng bộ đáng kể các vị trí cho Trung Quốc, và xu hướng này đã
xuất hiện ngay vào thời điểm khi chính quyền Bush tiến hành các cuộc chiến
tranh ở Afghanistan và Iraq. Điều này kích thích xuất hiện những nghi ngờ về
khả năng của Mỹ đảm bảo uy thế chiến lược "trục" của mình, và duy trì
mức độ cao hơn các ở khu vực Châu Á-Thái Bình Dương, nơi mà Mỹ triển khai 320
nghìn binh lính. Việc dự kiến bổ sung tại Australia 2,5 nghìn lính thủy quân
lục chiến trong mức độ nhất định mang tính biểu trưng.
Thực tế, sau khi
tăng kỳ vọng của các nước châu Á về một phản ứng mạnh mẽ hơn của Hoa Kỳ đối với
thái độ kiên quyết đang tăng lên của Trung Quốc, chính quyền Obama bắt đầu giảm
các khía cạnh quân sự "trục" của mình, thay vào đó chú trọng vào sự
tham gia kinh tế ngày càng lớn của Hoa Kỳ. Sự thay đổi này đã giúp các nước
trong khu vực này không sợ phải lựa chọn giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc. Tuy nhiên,
đối với những quốc gia chịu đựng gánh nặng phương pháp tiếp cận quyết đoán của
Trung Quốc đối với các tranh chấp lãnh thổ và hàng hải, sự nhấn mạnh này gây
nên những nghi ngờ mới về mức độ tham gia của Mỹ.
Thật vậy, sự định
hướng lại về bình diện kinh tế của "trục", Mỹ điều chỉnh chính sách,
đánh giá lại yếu tố quân sự và đặt Hoa Kỳ trên con đường xung đột với Trung Quốc. Ngoại trưởng Hillary
Clinton đã ra tín hiệu về một lập trường cứng rắn hơn của Hoa Kỳ đối với Trung
Quốc bằng những phát biểu gay gắt của mình tại Diễn đàn khu vực năm 2010 của
Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á (ASEAN) tại Hà Nội, bây giờ làm mềm quan điểm này, thúc đẩy thương
mại và đầu tư trong thời gian các chuyến thăm của mình đến các nước châu Á.
Obama cũng nhấn
mạnh đến khía cạnh kinh tế của "trục" của Mỹ, mô tả chuyến công du
châu Á của mình như là một nỗ lực để tạo thêm nhiều việc làm ở đất nước của
mình bằng cách tăng xuất khẩu sang "khu vực đang phát triển năng động và
tăng trưởng nhất trên thế giới". Ngay cả chuyến thăm lịch sử của mình đến
Myanmar - liên quan đến thương mại ở mức độ như vậy, cũng như với sự tách nước
này, một quốc gia có vị trí chiến lược và giàu tài nguyên thiên nhiên, thoát khỏi
sự ảnh hưởng của Trung Quốc.
Tái định hướng vào
các vấn đề kinh tế-thương mại cũng khiến Washington thúc đẩy quan hệ với Tổ
chức đối tác xuyên Châu Á- Thái Bình Dương, mà mục đích của nó là tạo ra nhóm
thương mại tự do Châu Á-Thái Bình Dương mới mà trong đó không có Trung Quốc.
Ngoài ra, Hoa Kỳ nhấn mạnh tầm quan trọng của Hội nghị thượng đỉnh Đông Á và
Hội nghị thượng đỉnh ASEAN, mà nó về thời gian trùng hợp với việc tiến hành hội
nghị EAS ở Phnom Penh, nơi ông Obama sẽ tham dự.
Việc điều chỉnh
đường lối của Hoa Kỳ cũng cho biết về ý tưởng khác: Mỹ đã không giành chiến
thắng nào, nếu ủng hộ bất kỳ một bên nào trong số các bên xung đột trong cuộc
tranh cãi của Trung Quốc với các nước láng giềng - ít nhất, cho đến nay, khi các lợi ích của Hoa
Kỳ, chẳng hạn, như ở Biển Hoa Nam (Biển Đông - Việt Nam), nơi các tham vọng
trên biển của Trung Quốc đe dọa tự do hàng hải tại một trong những tuyến đường
biển dày đặc nhất trên thế giới, sẽ chưa đưa lên bản đồ.
Sự quan tâm về các
lợi ích quốc gia riêng của mình giải thích lý do tại sao nước Mỹ đã thực hiến
đường lối trung lập ngầm về sự tái hồi các tranh chấp lãnh thổ giữa Trung Quốc
và Ấn Độ, bao gồm cả những tham vọng xuất hiện bất ngời của Trung Quốc đối
với bang Arunachal Pradesh to lớn của Ấn
Độ nằm trong dãy Himalaya. Ngoài ra, Hoa
Kỳ kêu gọi Trung Quốc và Nhật Bản giải quyết hòa bình tranh chấp các đảo Senkaku
hiện do Nhật Bản kiểm soát. Mục tiêu chính của Mỹ là để ngăn chặn sự phát triển
đối kháng cho đến thời điểm, khi Mỹ, vì thiệt hại các lợi ích của riêng mình,
buộc phải chấp nhận Nhật Bản.
Khi Bộ trưởng Quốc
phòng Mỹ Leon Panetta gặp gỡ với nhà lãnh đạo Trung Quốc Tập Cận Bình vào tháng
Chín, ông đã nhận được một "lời mắng" rằng Mỹ nên đứng ngoài cuộc tranh
chấp Trung-Nhật. Thật vậy, trong điều kiện các cuộc chống đối Nhật Bản có tổ
chức tại Trung Quốc vào tháng Chín năm
nay, Panetta thay vì khuyên Trung Quốc kiềm chế các cuộc biểu tình thường kết thúc
bằng các vụ hổn loạn, công khai khẳng định thái độ trung lập của Mỹ trong cuộc
đấu tranh giành kiểm soát các hòn đảo
này.
Điều chỉnh trong
chính sách của Mỹ thực sự mở rộng thậm chí đến thuật ngữ. Các nhà ngoại giao Mỹ
nhìn chung đã từ bỏ sử dụng thuật ngữ "trục" (như trong tiếng Anh, từ
này có cả sắc thái quân sự, có nghĩa là cứ điểm") và thay thế nó bằng
thuật ngữ "tái cân bằng".
Dù người ta gọi
điều này thế nào đi nữa, cách tiếp cận mới đối với chính sách trong tất cả các
ý nghĩa đều liên quan đến Trung Quốc, bởi
vì đang nói đến việc tăng cường liên minh của Mỹ và tình hữu nghị với các nước
xung quanh các ngoại vi của Trung Quốc, trong đó, với Ấn Độ, Nhật Bản,
Philippines, Việt Nam, Indonesia và Hàn Quốc. Tuy nhiên, chính quyền Obama tiếp
tục phủ nhận rằng Trung Quốc nằm ở trung tâm chiến lược của mình. Trong thực
tế, Mỹ không muốn công khai làm bất cứ điều gì hoặc nói để có thể khiến Trung Quốc
tức giận.
Khu vực châu
Á-Thái Bình Dương sẽ chiếm phần lớn
chương trình nghị sự trong nhiệm kỳ thứ hai của tổng thống Obama, đặc biệt là
trong mối liên hệ với việc rút quân Mỹ đang diễn ra ở Afghanistan, mà nó sẽ
thúc vào năm 2014. Tuy nhiên, Obama sẽ phải xác định một chính sách rõ ràng của
Hoa Kỳ về một Trung Quốc đang phát triển nhanh chóng, trong điều kiện lãnh đạo
của chế độ độc tài, của một Trung Quốc đang đưa ra những yêu sách mạnh mẽ tuyên
bố đòi chủ quyền lãnh thổ và kích động chủ nghĩa dân tộc trong nước. Hoa Kỳ và
các nước Châu Á còn lại sẽ không đơn giản thích ứng với Trung Quốc - họ nên cố
gắng hướng đến sự hình thành của Trung Quốc, mà nó đang chơi theo các quy tắc.
Brahma Chellaney - giáo sư hoạch định chiến lược của Trung tâm nghiên
cứu chính trị ở New Delhi, tác giả củacuốn sách "Nước: chiến trường mới
Châu Á» (Asian Juggernaut and Water: Asia’s
New Battleground).
.
Kichbu lược dịch. Các bạn đọc tham khảo..:)
Kích bu có nhiều bài hay lắm
Trả lờiXóasẽ trở lại đây