Con số không
Yuj Xunhan
(Trung Quốc)
Kichbu chuyển ngữ từ tiếng
Nga
Hình chỉ có tính minh họa
Hưởng ứng công cuộc cải cách đang được tiến hành rộng
rãi, Lao Chzan sáng tác bài hát tập thể với nhan đề: "Hỡi những tài năng,
hãy tiến lên!", và như quy định, anh trình bài hát vừa sáng tác xong cho
lãnh đạo, gửi ngay cho chính Phó trưởng ban Văn hóa-Giáo dục Phen, người trực
tiếp phụ trách hoạt động nghệ thuật và xuất bản tài liệu khoa giáo.
Sau đó Lao Chzan bắt đầu chờ đợi cấp trên gửi trả bản
thảo ca khúc với hy vọng không phải sửa chữa chút nào.
Và thực tế, Phó Trưởng ban Phen đến thẳng phòng làm
việc của anh, trịnh trọng đặt bản thảo bài hát lên bàn, nheo nheo đôi mắt, ông
nói với nụ cười nở trên môi:
- Nói chung, thì không đến nỗi tồi! Còn về những thiếu
sót, thì đương nhiên không tránh khỏi, nghệ thuật là công việc tinh tế. Ai cũng
biết, sự hoàn hảo thường khó đạt được.
LaoChzan gật đầu bày tỏ sự đồng ý với nhận xét về tác
phẩm của mình và đưa tay đón bản thảo. Nhưng lạ thay, Phó Trưởng ban Phen, khác
với mọi khi, rút lại bản thảo về phía mình, ông dương mục kỉnh, lấy ngón tay trỏ
dò từng dòng, nhận xét:
- Lao Chzan, cậu nhìn xem, những cái chấm đen đen này.
Hình như phía dưới chúng lại phình ra, phía trên thì nhỏ hơn, thế này là thế
nào. Theo tôi, ở đây cũng có vấn đề phải suy nghĩ đấy.
Lao Chzan thoạt tiên khó chịu, nhưng sau đó anh mĩm
cười vui vẻ và trả lời:
- Tôi tất nhiên phải suy nghĩ thêm. Còn những chấm đen
này là biểu thị độ cao…
- Đúng rồi, tôi biết rồi!, - nét mặt của Phó Trưởng
ban Phen bỗng nhiên trở nên nghiêm nghị và ông nói với dọng nghiêm khắc:
- Hiện nay chúng ta không được hát những bài hát giọng
trầm như vậy. Hát như thế sẽ làm giảm nhiệt tình của quần chúng nhân dân. Hát
giọng cao như cách đây không lâu cũng không được phép. Tóm lại, chúng ta không
thể hát giọng cao và giọng thấp. Cậu có hiểu không. Cầm lấy bản thảo và sửa lại
những chấm đen này đi!
Để bảo vệ chính bản ca khúc của mình và không làm Phó
ban Phen phạt lòng, Lao Chzan khôn khéo trả lời:
- Báo cáo anh, những lời chỉ bảo của anh thật xác đáng
nếu ngụ ý nói về chính sách hay sản xuất, chứ đây là âm nhạc…
Thế nhưng anh chưa kịp nói hết ý nghĩ của mình thì đôi
mắt của Phó Phen sáng lên, ông bỗng chốc thay đổi hẳn, hồ hởi phấn chấn khác
thường:
- Đồng chí Lao Chzan. Từ trước đến nay tôi chưa bao
giờ đưa ra những nhận xét cụ thể như vậy với ai để làm họ phật lòng cả. Hôm
nay, tôi nói vài suy nghĩ của mình nhân ca khúc của đồng chí, và đồng chí là
một nhạc sĩ có thâm niên công tác, đã phát biểu rằng những nhận xét của tôi
thật xác đáng! Ấy thế mà cách đây vài hôm, giám đốc Sở Gu lại nói về tôi như
một người không am hiểu công việc mà tôi đang làm. Bây giờ khắp nơi đang chấn
chỉnh tổ chức, sắp xếp lại cán bộ, một nhận xét như vậy quả là… Này, cậu nghe nhé!, - nói đến đây ông ngừng lại,
rồi dịu giọng nói tiếp. - Đồng chí Lao Chzan! Đồng chí ở cùng một phố với thủ
trưởng Gu. Có lẽ, đồng chí ghé lại nhà thủ trưởng, cứ làm như không biết gì về
những "nhận xét rất xác đáng" của tôi. Hãy để cho thủ trưởng Gu biết
tôi là một người hoàn toàn am hiểu công việc của mình. Tất nhiên phải nói thật
mềm mỏng, đừng gây áp lực với giám đốc Sở nhé… Ông chưa kịp dứt lời, thì quai
hàm dưới của Lao Chzan dường như rơi xuống và miệng của anh nom tròn như con số
không.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét