Как Сталин победил коррупцию
Kichbu theo kp.ru
Vào lúc xế bóng của NEP (Chính sách kinh tế mới-Kichbu) và sau chiến tranh đất nước hoàn
toàn bị tàn
phá. Và những người tháo vát với bàn tay bẩn
vui mừng sử dụng những gì. Nhưng
đánh bại họ thật nhanh chóng ...
Tham nhũng - một hiện tượng không phải chỉ của hôm nay. Nó
phát triển mạnh ngay cả dưới chủ nghĩa xã hội.
Nhưng ở Liên Xô từ
những
năm 30s đến đầu những năm 50s có những giai đoạn khi tất cả mọi điều cần thiết được thực hiện để vô
hiệu hóa nó. Nhưng tiêu diệt hết nạn tham nhũng, cũng như nạn mại dâm, đó là
không thể, nhưng để đảm bảo rằng nó không có vai trò quyết định, có thể! Stalin đã thực hiện được điều đó
nhanh chóng đến ngạc nhiên.
Người nào nghĩ
rằng Stalin đã đánh bại nạn tham nhũng là nhờ "đơn giản bắn hết"
những kẻ đưa hối lộ, thì người đó hoàn toàn sai lầm. Ít nhất là vì rằng vào thời đỉnh điểm của cuộc đấu
tranh chống tham những sau chiến tranh (26 tháng Năm 1947) đã bãi bỏ án tử hình. Tham nhũng đã bị đánh
bại bởi một hệ thống các biện pháp liên quan đến tất cả, bất kể các mối quan hệ và địa vị trong xã hội. Thậm chí cả những thân nhân của kẻ tham nhũng biết
nhưng không làm gì để vạch trần thủ phạm cũng bị quy trách nhiệm như những kẻ
tòng phạm.
Hơn nữa, ra hầu tòa còn có tất cả những
người dù chỉ nghe loáng thoáng, nhưng không nói, người
nào đó nhận hối lộ hoặc làm ăn bất chính. Chính bởi vậy vào
những năm đó đã phát hiện ra một loạt các tội phạm trong lĩnh vực hoạt động của các bộ, tổng cục và doanh nghiệp.
Vụ án
"những kẻ ăn hại"
Sau chiến tranh, một trong những vụ
án đầu tiên
và ầm ỉ nhất chính là "Vụ
án bánh mỳ".
Và điều này không có gì phải ngạc nhiên, bởi vì mọi người vào những năm đó vì bánh mì họ sẵn sàng hiến cả
những gì cuối cùng!
Vụ án bắt đầu từ thời điểm khi các nhà điều tra bắt tay nghiên cứu các tài liệu, theo đó trong suốt năm 1945 Uỷ ban
Nhân dân Xô Viết đã phân bổ cho ngành công nghiệp chế biến bánh mì bột,
đường, sữa đặc và những sản phẩm khác. Và các thám tử bám theo dấu vết của một băng quan chức tham
nhũng đứng đầu là giám đốc của bộ phận cung cấp của hệ thống phân phối "Rosglavhleb" Mikhail Isaev.
Những người này đã phất to nhờ phân bổ cho một số công ty trong ngành những mặt hàng hiếm không chút
chậm trễ, và
thậm chí đôi khi còn vượt cả định mức. Các giám đốc
của họ chạy khắp ban lãnh đạo Moscow
theo sơ đồ như sau.
Ghi
biên,
ví dụ, một tấn đường nhà máy sản xuất bánh kẹo. Nhưng thực sự chỉ cấp 950 kg, để lại 50 kilo cho Isayev dưới hính thức lại quả. Để trang trải
thâm hụt này (và
thậm chí để hưởng lợi), khi sản xuất, cứ cho là, để sản xuất
bánh ngọt thay vì 1000 kg đường, chỉ xuất 900. Bởi chằng ai nhận ra sự
khác nhau về hương vị.
Họ ăn cắp sản phẩm thẳng thừng, và sau đó gán sự
thiếu hụt cho những kẻ cắp vô danh
nào đó mà chúng dường như đánh sản phẩm
ngay từ các toa tàu. Theo các tài liệu của Bộ
Nội vụ, "nhóm tội phạm Isayev từ ngày 14 tháng Tư năm 1945 đến 1946 đã đánh cắp bao gồm: 1670 kg đường, 8.500 kg bột
mỳ, 670 kg đường saccharin, 414
kg bơ, 2605
kg
mứt và thạch, và vv - tất
cả tổng cộng 1.139.230 rúp. 18 kopecks. ".
Isaev và kế toán
trưởng Rosenbaum của ông mỗi người lĩnh 25 năm tù, còn những kẻ tồng phạm với họ bị
tống tù dài lâu. Và tịch biên toàn bộ tài sản - không chỉ của những kẻ tham
nhũng, mà còn của thân nhân của họ.
Vụ án
"những người thợ dệt"
Vào những năm đó, chẳng có gì mà
lót ngủ, đến cả áo sơ mi cũng chẳng có vật liệu may mặc. Và nhà nước bắt đầu xuất vải lanh từ các nguồn dự trữ ít
ỏi để may quần áo đặc biệt. Trưởng ban của
công ty liên tỉnh Moscow,
đồng chí
Tavshunsky quản lý những nguồn dự trữ này. Ông đã tổ chức kinh doanh làm sao để đủ may cả vải trải
giường, cả áo sơ mi, và thậm chí cả áo khoác cho những cá nhân người đẹp sau
chiến tranh.
Để làm điều này, ông đã câu kết với công
ty may mặc.
Và các bánh xe của các máy may bắt đầu
hoạt động, xuất xưởng tất cả trong thời gan ngắn, thêm vào đó chủ yếu những sản phẩm cỡ nhỏ. Nói, áo quần cho những người vô sản đã gầy đi sau thời gian
chiến tranh và cứ thế sản xuất… Tuy nhiên, biết
bao nhiêu sợi đã được sử dụng, và cuối cùng người ta cũng tìm thấy chúng khá
nhanh chóng.
Và đây trong báo cáo đặc biệt của Bộ Nội
vụ nói về điều này: "Tavshunsky đã móc ngoặc với
một loạt nhà
lãnh đạo của các promartels của Moscow, nhận hối lộ từ họ
vì họ từ thông tin của ông đã sản xuất áo
quần đặc biệt cỡ nhỏ, vào tạo ra sự dôi dư vải lanh và sau đó bán cho đồng phạm..." .
Tổng số Tavshunsky
với "các đồng nghiệp" đã biển thủ số lượng vải trị giá 180.000 ruble. Vào những thời đó - món tiền này thật lớn! Kết quả: tất cả những kẻ
lừa đảo nhận được những gì theo công lao để cho đến hôm nay thân
nhân của họ còn nguyền rũa Stalin.
Vụ án
"các nhạc sĩ"
Dù nói gì thì nói,
nhưng lúc bấy giờ đất nước cần những bài hát. Và vào đầu những năm 50s,
người ta bắt đầu săn lùng các đĩa nhạc. Và "các nhà hoạt
động âm nhạc" đã lợi dụng việc này từ nhà máy đĩa nhạc Aprelevsky thông qua người điều hành
sản xuất
Doroshenko, trưởng phòng tiêu thụ Mironov và phụ trách kho hàng Oskin. Nhờ "sự can thiệp" của họ, một phần đĩa nhạc đã được ép theo kiểu bán thủ công
từ bột nhựa bị đánh cắp. Theo tài liệu Bộ Nội vụ " nhóm tội phạm
Doroshenko - Mironov - . Oskin đã biến cơ
sở sản xuất của nhà nước cơ bản thành sở hữu cá nhân của họ và bắt đầu sử dụng
nó để sản xuất
các sản phẩm bất hợp pháp".
"Các
đường dây nhạc sĩ" tham nhũng từ Moscow nhanh chóng trói
lấy CHXHCN Xô viết LB Nga, Ucraina, Belarus và các nước vùng Pribaltic. Những đồng tiền cho sản phẩm bất hợp pháp lũ lượt rơi vào túi "các nhạc sĩ ". Để vạch
trần tội phạm của họ, đã tổ chức các cuộc kiểm tra đặc biệt. Chẳng
hạn, theo lộ trình của xe lửa, các container và toa xe với nguyên vật liệu để sản xuất đĩa hát được cân mới; xác định lượng vật liệu dư thừa;
những toa hàng riêng lẻ và container được mở ra, và ở đó xác định chất lượng của vật liệu. Tất cả những kẻ tham nhũng- "nhạc sĩ" đã phải đối
mặt với các chứng cứ và phải nhận tội .
P. S. Các khoản
hối lộ trôi chảy từ ai?
Như
vậy, để quét sạch khỏi cuộc sống những kẻ
ăn bám, trên khắp đất nước diễn ra làn sóng các vụ án "bánh mì",
"những người
thợ dệt", "rượu vang",
"nhạc sĩ", "thuốc lá" và các vụ
án khác. Chính Stalin biết rất rõ rằng cá thối từ
đầu. Bởi vậy, cuộc
thanh trừng được khởi sự chính
từ Moscow. Và noi gương thủ đô, cả nước tuyên bố cuộc
chiến tranh chống những kẻ xu thời với mọi màu sắc.
Xem thêm:
-----
Xem thêm:
- Nga: Người thân quan chức tham nhũng cũng bị tịch thu tài sản
(laodong).- Phát
hiện tham nhũng 354 tỷ đồng trong năm 2013 (PLXH).- Vụ
án làm lộ bí mật nhà nước sẽ sớm được phá (LĐ).
-----
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét