Về chế độ chính trị ở
про политический режим в ливии
Nguồn: kondratjev
Kichbu post on thứ hai, 03.2011
.
Bài tương đối dài, Kichbu chỉ xin dịch phần cuối cùng.
…
.
...
Và, tổng kết lại.
Chế độ của M. Kaddafy là chế độ chủ nghĩa quân bình-độc tài cá nhân. Các cơ sở của chế độ này là:
.
1. sự tồn tại về bản chất chức vụ trên nhà nước của “Thủ lĩnh cách mạng” với quyền lực vô hạn,
2. tập trung các chức năng quyết định then chốt vào tay của một nhóm hẹp (“Ban lãnh đạo cách mạng”) không phải báo cáo bất kỳ ai,
3. trong nước thiếu Hiến pháp hạn chế quyền lực của “ban lãnh đạo cách mạng”, cũng như của “Thủ lĩnh cách mạng”,
4. “quốc hội”, thực tế không có quyền lực cao nhất trong nước và được chọn từ các thành viên bề ngoài tỏ ra trung thành/đúng mực,
5. cấm hoạt động của phe đối lập (tương ứng, các quan chức theo dõi mọi người về các phát ngôn của họ, và phổ biến các thông tin bất bình của họ trên các phương tiện truyền thông đại chúng bị cấm),
6. cấm thành lập các tổ chức chính trị độc lập,
7. tồn tại hàng nghìn “ủy ban cách mạng” song song với các cấu trúc nhà nước chính thức,
8. và, rõ ràng, chính sách áp bức và khủng bố liên quan những người phản biện chính trị của mình được tiến hành bởi các quan chức.
.
Cuối cùng hệ thống chính trị này ở mỗi cấp chính quyền có các công cụ phong tỏa các biểu hiện “không mong muốn” đối với ý chí của nhân dân. Không thể nói về bất kỳ chế độ dân chủ nào.
---
про политический режим в ливии
Режим М. Каддафи является персоналистским авторитарно-эгалитарным режимом. Основами этого режима являются:
1. наличие по сути надгосударственного поста "Лидера революции" с неограниченной властью,
2. сосредоточение ключевых решенческих функций в руках неподотчётного никому узкого круга лиц ("Ревлоюционного руководства"),
3. отсутствие в стране Конституции, ограничивающей власть как "Революционного руководства", так и "Лидера революции",
4. "парламент", фактически не обладающий верховной властью в стране и набранный из лояльных членов,
5. запрет на оппозиционную деятельность (соответственно, власти преследуют людей за их высказывания, и распространение неустраивающей их информации в СМИ запрещено),
6. запрет на создание независимых политических организаций,
7. существование нескольких тысяч "революционных комитетов" параллельно официальным государственным структурам,
8. и, по-видимому, властями проводится политика притеснений и террора в отношении собственных политических оппонентов.
В конечном счёте эта политическая система на каждом уровне власти имеет инструменты блокирования "нежелательных" проявлений народной воли. Ни о какой демократии речи идти не может. Ливия - это страна, где сувереном является не её народ, а правитель.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét