Chủ Nhật, 4 tháng 5, 2014

Ai cần phải chặn đứng chủ nghĩa phát xít ở Ucraina?

 Кто должен остановить фашизм на Украине?
Chúng ta cần chặn đứng chủ nghĩa phát xít!

Кто должен остановить фашизм на Украине?


Skomorokhov Roman (Banshee)

Kichbu theo topwar.ru

Câu hỏi được đặt đúng như thế. Ai cần, chứ không phải  sẽ chặn đứng. Rõ ràng rằng là đang nói không phải về Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc, bởi vì đây là tập hợp của những người bất lực làm theo mệnh lệnh của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ. Chứ không phải nói về Cộng đồng châu Âu. Với họ cho đến thời điểm hôm nay tất cả đã rõ. Đang nói về những lực lượng có thể  và cần phải thực hiện điều đó.

Trước hết, dĩ nhiên, là sẽ nói về Nga. Vâng các bạn Ucraina chân chính  hãy tha thứ cho tôi bởi những dòng sau đây và những kẻ thù của họ hãy cứ sung sướng đi: tôi kịch liệt phản đối để những chàng trai của Quân đội Nga phải tiêu diệt chủ nghĩa phát xít ở Ucraina.
Nhiều người đang chờ đợi điều này. Cả những ai đang tranh đấu vì liên bang hóa Ucraina, và cả những người muốn tấn công Nga bằng mọi cách có thể.

Theo quan điểm ​​của tôi, toàn bộ vấn đề của những người ủng hộ liên bang hóa ở đông-nam Ucraina thậm chí không phải nằm ở chỗ thiếu sự điều phối và vũ khí. Mà ở chỗ thiếu tinh thần thống nhất mà nó vốn đặc trưng cho những người dân Crym. Rất nhiều người dân đông-nam thích cái gọi là  "ngồi phục" không tham gia tích cực vào các hoạt động. Hỡi ôi.

Phần thứ hai và quan trọng không kém quan trọng là những người Ucraina đã thua trong cuộc chiến vì những bộ não của họ. Các phương tiện truyền thông quá tốt đã nhồi nhét vào đầu của các công dân những ý nghĩ về một Putin khát máu muốn cướp Ucraina.

Kết quả mà chúng  ta thấy: từ hàng triệu người sống ở Donbass, lạy Chúa,  hãy để hàng nghìn người thực sự  bước vào cuộc đấu tranh vì tương lai của họ. Người thì cầm súng, người thì làm lá chắn sống. Tôi tôn trọng sâu sắc những người này và ngưỡng mộ trước lòng dũng cảm công dân của họ trong việc bảo vệ sự lựa chọn của mình. Nhưng vô cùng lấy làm tiếc, họ chỉ là thiểu số. Những người còn lại thích chính sách trông chờ, chứ không phải gì khác.
Và, đáng tiếc là, những người xuống đường trong bất kỳ ipostasi nào, cũng hy vọng và kỳ vọng vào sự giúp đỡ của Nga. Vào sự giúp đỡ của chúng tôi và các bạn. Và những người này chắc chắn xứng đáng nhận được sự giúp đỡ này. Bằng lời nói, việc làm, bằng kẽm đạn, thuốc men. Bởi vì họ đấu tranh cho sự nghiệp chính nghĩa. Lựa chọn của họ xứng đáng được tôn trọng và giúp đỡ.
Phần lớn dân số ... Hỡi ôi. Bạn bè của tôi ở Ucraina rất thường ta thán chính ở chỗ rằng phần lớn, nói  nhẹ đi,  sống dưới là cờ nào cũng được. Chỉ cần sống là được. Và được sống sung sướng - thì tốt hơn. Đó là một thực tế. Thế nào cũng được. Dưới bất kỳ chính quyền nào cũng được. Anton và Lena từ Kramatorsk, Sergei từ Slavyannsk, Alexei và Anton từ Kharkov, phải vậy không? Đây là tôi đang chuyển lời của các bạn.

Những gì đang xảy ra ở Ucraina, chỉ có một nghĩa - chủ nghĩa phát xít. Chính cái thứ chủ nghĩa phát xít mà 70 năm trước ông tôi đã từng chiến đấu chống lại nó. Và hàng triệu người ông, người Nga khác. Nhưng tôi không muốn để cháu chắt của những người ông, người bà này đánh bật chủ nghĩa phát xít này được gieo trồng thực sự trên mảnh đất Ucraina.

Nhiều, rất nhiều người bây giờ muốn đưa quân đội vào Ucraina. Nên, nên bảo vệ những người anh em của chúng ta thoát khỏi bệnh dịch đỏ-đen này. Nên không?

Hãy trả lời cho tôi tại sao chàng trai Nga từ Belgorod hoặc Pskov cần phải sang lãnh thổ của một  quốc gia khác để  một lần nữa chống chủ nghĩa phát xít? Theo tôi, chàng trai như vậy từ từ Donetsk Lugansk cần phải làm điều đó. Công bằng không? Theo tôi, vâng.

Không nên so sánh với Crym. Đó đất đai của chúng ta, nhân dân của chúng ta. Những người đã thể hiện sự thống nhất kỳ lạ và đoàn kết để đạt được mục đích của mình - để khôi phục lại công lý lịch sử. Và công lý đã được khôi phục.

Ở phía đông-nam tình hình có khác một chút. Có những người sẵn sàng hy sinh để đạt được mục tiêu của mình. Tôi  tôn trọng sâu sắc những Ponomarev, Strelkov, Romanova, Shishatskiy tất cả những ai đứng bên cạnh họ. Đó - những người với chữ viết hoa. Nhưng một số ít làm họ kinh ngạc. Những người khác đâu? Hóa ra, họ ẩn mình ở nhà và chờ đợi khi nào quân đội Nga sẽ đến cứu giúp. Điều nói ra nghe thật rất không hay, nhưng điều đó là sự thật.
Tôi không muốn lặp lại năm 1944. Khi ban ngày toàn dân hân hoan vẫy tay chào đón những người lính Xô Viết, còn ban đêm  những quả lựu đạn và các chai xăng bay vào các ô cửa của những ngôi nhà nơi họ đồn trú. Tôi không muốn để vào năm 2014 chàng trai Nga bắn vào một người Ucraina nói tiếng Nga (tiện thể, tôi xem những đoạn băng từ Nhà Nghiệp đoàn Odessa, nơi tất cả giao tiếp với nhau chỉ bằng tiếng Nga), còn một chàng trai khác dáng như thế bắn vào lưng anh ta. Hay là trốn sau lưng chàng trai nọ. Tôi không muốn.

Đây không phải là thiếu lòng yêu nước hay tình yêu đối với người thân. Chỉ có một điều tập hợp tất cả những ai kêu gọi ngay lập tức đưa quân đội vào lãnh thổ Ucraina để giúp đỡ (bao gồm cả ngài Smironov từ "Đảng nước Nga Công bằng): họ sẽ không phải đến đó. Vì nhiều lý do. Nhưng hỡi ôi, gào thét ở mỗi gốc phố - đó là một chuyện, còn ngồi vào BTR (xe bọc thép-Kichbu) và đi đánh nhau - là chuyện khác. Tôi nghi ngờ rằng ngài Mironov đã sẵn sàng để làm điều đó. Cũng như những người với nhiều nguồn lực không ngừng la thét "Putin, ông còn chờ gì nữa. Đưa quân vào đi!!!". Việc  rõ ràng, họ không phải là binh lính. Họ không  ngồi  sau cần lái xe tăng, mà sau bàn phím. Việc này quá dễ. Và an toàn hơn.

Tôi 100% ủng hộ Putin. Ông không vội vàng sử dụng quyền trao cho ông đưa quân đội vào lãnh thổ của quốc gia láng giềng. Bởi vì những người trao cho ông quyền này sẽ không đến đó. Còn ông phải chịu trách nhiệm vì mỗi người bị giết hại. Vì vậy, ông hành động đúng. Hiện là như thế.
Nhưng gác tất cả, chỉ tập trung vào chính sách ngoại giao là không thể. Những sự kiện tại Odessa cho chúng ta thấy bộ mặt thật của chủ nghĩa phát xít Ucraina. Nhe nanh vuốt. Tôi nghĩ rằng đó có thể  mở kho cung cấp cho quân đội từ các kho dự trữ hiện có ở Crym. Tôi chắc chắn rằng những người am hiểu ở địa phương cũng nhận thức rõ rằng đưa đoàn xe với những thứ cần thiết qua con đường núi như thế nào. Và chuyển những hàng hóa này cho những người thực sự cần thiết. Bởi không cần xe tăng, đúng không? Ước gì có thể làm được như vậy. Và cần thiết như vậy.
Giúp đỡ những anh em trong cuộc đấu tranh - sự nghiệp thiêng liêng. Nhưng - phải là giúp đỡ. Bằng súng tiểu liên, đạn dược,  thuốc men. Bằng tất cả những gì cần thiết. Nhưng không phải bằng mạng sống của con cái chúng ta. Chúng ta đã hy sinh họ quá nhiều ở khắp nơi. Afghanistan, Karabakh, Chechnya ... quá nhiều rồi.
Chủ nghĩa phát xít ở Ucraina cần phải bị tiêu diệt bởi chính những người Ucraina.

-----

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Steps


Flag Counter