Ахиллесова пята Китая в Южно-Китайском море
Аllen Carlson
Kichbu theo: inosmi.ru
Cuộc biểu tình gần đây chống Trung Quốc diễn ra do nhưng mưu đồ không ngừng của Trung
Quốc nhằm chiếm phần biển Hoa Nam (biển
Đông-Việt Nam – Kichbu) mà Pekin và Hà Nội tuyên bố có chủ quyền. Các cuộc biểu tình chống đối
này là một chương mới trong cuộc lịch sử tranh chấp lâu dài Việt-Trung xung quanh các vùng lãnh hải này. Mặc dù
hai nước từ lâu đã không thể đi
đến ý kiến thống nhất về quy chế chủ quyền của các vùng lãnh hải này, các sự kiện gần đây đã trở thành trường hợp đầu
tiên trong thời gian gần đây khi các cuộc biểu tình mang màu sắc chủ nghĩa dân
tộc đã dính líu đến cuộc xung đột này.
Dưới
ánh sáng của thực tế này không có gì phải ngạc
nhiên rằng các thông tin của báo chí về tầm quan
trọng của các cuộc biểu tình đầy cảm tính và thậm chí phóng đại. Chẳng hạn, một số nhà báo
lập luận rằng các cuộc biểu tình này đã trở thành cái cớ thuận lợi
cho Pekin nhằm
thôn tính khu vực này - như trong trường hợp xảy ra với Nga và
Crym. Những người khác cho rằng Trung Quốc, có thể, phải tham
gia vào "cuộc chiến tranh bất
đắc dĩ" để dạy cho Việt Nam và
những người dân của khi vực này một bài học hay. Tuy nhiên, những
quan điểm này,
chắc chắn, quá xa vời và
sai lầm.
Cho
dù điều này có vẻ nghịch lý thế nào đi nữa, các cuộc biểu tình này rất có thể
dẫn đến sự xuống thang của cuộc xung đột giữa Trung
Quốc và Việt Nam, và hoàn toàn không
phải dẫn đến sự
tăng cường đối đầu.
Ảnh hưởng ổn định
như vậy được giải thích bởi việc rằng các cuộc biểu tình này sẽ là bằng chứng không chỉ về sức mạnh của Trung Quốc ở Đông Nam Á mà còn là điểm yếu tiềm ẩn của các vị trí của họ trong
khu vực này. Mặc
dù Pekin đang quản lý chỉ mỗi Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, nhiều công dân
của họ ngày càng thường xuyên xem Pekin phải có tránh nhiệm về an ninh và phúc
lợi của người Trung Quốc định cư ở nước ngoài. Người Trung Quốc sinh sống ở khắp Đông Nam Á, bao gồm
Việt Nam, tuy nhiên, chính phủ Trung Quốc cho
đến nay
không có đủ kinh phí để cho sự giúp đỡ như vậy.
Khi người Trung Quốc sống ở nước
ngoài bị lâm nguy, như lần này đã xảy ra ở Việt Nam, Trung
Quốc có vẻ yếu ớt. Điều tương tự
cũng đã xảy ra vào năm 1998,
khi các cuộc nổi
dậy chống Trung Quốc bắt đầu ở Indonesia thì ngay cả Pekin cũng không thể ngăn chặn chúng được. Sự bất lực như vậy gây nên những chỉ trích nhằm vào ban lãnh đạo Trung
Quốc mà họ cần phải chịu trách nhiệm giải quyết tình
hình. Và hôm nay, những lời chỉ trích, chắc chắn, sẽ tìm thấy
sự đáp lại của các nhà lãnh đạo Trung Quốc hiện đang theo dõi những
gì đang xảy ra tại Việt Nam.
Và những điều lo lắng này đang lớn dần lên liên quan đến việc rằng từ năm 1998 gót chân
Achilles của nhà nước Trung Quốc đã tăng lên. Tâm
lý dân tộc chủ nghĩa ở một số phân khúc riêng lẽ của xã hội Trung Quốc đã được tăng cường và sự xuất hiện của các trang mạng
xã hội như Weibo, đã tạo điều kiện làm chúng lây lan khá mạnh. Trong
tình hình này, các cuộc tấn công vào người
Trung Quốc xảy
ra ở Việt Nam, chắc chắn, sẽ gây nên làn
sóng yêu cầu
trả đũa. Tuy nhiên,
như trong trường hợp với Indonesia hơn 10 năm
trước, Pekin có trong tay mình các phương
tiện tương đối hạn chế. Đặc biệt điều này liên quan đến khả năng xung đột quân
sự với Việt Nam, bởi vì sự trổi dậy của những trong cậy trong cuộc xung đột với
Hà Nội chỉ tăng mức độ tâm lý chống Trung Quốc tại
nước Đông Nam Á này và điều này sẽ dẫn đến sự gia tăng các cuộc biểu tình chống những người Trung Quốc sinh
sống ở đó. Nếu
điều này xảy ra, Trung Quốc sẽ phải tấn công đáp trả thậm chí còn khốc liệt hơn và dẫn đến sự xuất hiện vòng xoáy bất ổn định và mở rộng của
cuộc xung đột.
Kịch bản này là có thể,
nhưng xác suất nhỏ. Các nhà lãnh đạo Trung Quốc vẫn đang
cố gắng để tránh những rủi ro,
vì vậy liệu chăng họ sẽ áp dụng những hành động mà
chúng có thể dẫn đến những hậu quả không lường, nhưng đồng thời họ không muốn
chấp nhận thực tế rằng, theo ý kiến của phần lớn công
chúng, là một
sự khiêu khích từ phía Việt Nam.
Dưới
ánh sang của những sự kiện này cần tạm cho rằng trong những
ngày sắp tới, Trung Quốc sẽ công
khai lên án các hành động của
người Việt Nam.
Tuy nhiên, trong viễn cảnh dài hạn, các cuộc biểu tình này có thể dẫn đến sự
xuống thang của cuộc xung đột và trở lại hiện trạng trước đây trong quan hệ giữa hai quốc gia châu
Á này mà
trong khuôn khổ của nó họ sẽ tiếp tục bảo vệ các yêu sách của mình, nhưng
sẽ tránh xung đột quân sự trực
tiếp trên biển Hoa Nam.
Bản tiếng Anh: China’s Achilles’ Heel in the South China Sea
-----
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét