Вперёд в прошлое!
Аnton Orekh bình luận viên
Kichbu theo: echo.msk.ru
Cuộc biểu tình ngày Một
tháng Năm trên Quảng trường Đỏ đã
diễn ra như người ta nói là lần đầu tiên trong 23 năm
qua. Nhưng vấn đề không
nằm ở chỗ năm tháng. Trên thực tế trên Quảng trường Đỏ, đã không diễu hành với những quả bóng bay, lá cờ và
nụ cười một cách chính xác từ thời Liên Xô. Và phục hồi các cuộc biểu tình - đó còn là một sự
kiện trong vô số hoạt động làm sống lại Liên Xô. Quốc ca Liên
Xô, các Anh hùng Lao động, GTO, những bài ca cũ về điều chính yếu, CRYM CỦA
CHÚNG TA, Chúng ta - trong vòng vây của những kẻ thù, mà kẻ thù chủ yếu - Hoa Kỳ.
Truyền hình lại nói chính cái điều đã nói từ thời thơ ấu của tôi. Niềm hân
hoan vì ý tưởng chối bỏ tất cả những gì là nước ngoài và đi lên bằng con đường
của mình, duy nhất đúng đắn. Chúng ta đang cố
gắng hết sức mình để thực hiện hai việc.
Chính xác hơn, quay chúng trở lại. Chúng ta muốn được trẻ lại và một
lần nữa muốn được sống trong một đất nước lớn và mạnh. Khi Liên bang các nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Xô viết sụp đổ, những người về hưu hiện nay còn
là trung
niên, vẫn tràn đầy sức sống. Những người trung niên còn
là trẻ vị thành niên và học sinh, sinh viên. Ai đó còn là bé nhỏ. Và thậm chí những công dân khá già
lúc bấy giờ chỉ vừa nghỉ hưu và chưa bỏ tiền trợ cấp.
Hình minh họa từ site moya-moskva
Dĩ nhiên, chúng ta muốn một lần nữa trở thành những người như vậy. Bởi vì tất cả gì có ở thời ấu thơ, tuổi trẻ, những năm tháng thanh
niên là tuyệt đẹp, vui sướng, sôi nổi. Thậm chí
có khó khăn, thậm chí có những ngày cay đắng, bộ nhớ của chúng ta được sắp xếp tuyệt
vời thế nào đó để cố xóa đi tất cả những điều khó chịu, mà nhớ chỉ những điều
tốt đẹp với lòng biết ơn. Và những người lớn tuổi hơn
đã lãng quên từ lâu về những thiếu thốn chung, về phải xếp hàng để mua gì đó, về những
căn hộ, xe hơi và tủ lạnh phải chờ đợi hàng năm
trời và tích lũy tiền bạc hàng năm trời để mua chúng. Về việc rằng kỳ
nghỉ chỉ có thể đi đến Crym, còn đi ra nước ngoài chỉ có các nghệ sĩ, vận động
viên và các quan chức của đảng.
Hình minh họa từ site moya-moskva
15-20 gần đây của sự thịnh vượng tương đối
đã tạo ra ấn tượng rằng trước
đây cũng như thế. Còn những người trẻ tuổi hơn chính họ về cuộc sống Xô Viết đến nhớ lại cũng
không thể. Hóa ra, toàn bộ ý thức hoài tưởng vàng diệp ngày nay được xây dựng trên khả
năng đặc biệt để quên cái xấu và sống bằng quá khứ. Còn ở nhân dân của chúng ta khả năng này tăng thêm bởi
khả năng
tuyệt vời là nói chung không nhớ bất cứ điều gì.
Không biết bất kỳ lịch sử nào và không rút ra được những bài học nào từ đó. Nỗi buồn nhớ
về đất nước đã tan rã mà không bao giờ quay lại được nói rằng trong 23 năm qua
chúng ta cũng chẳng nghĩ ra được điều gì cả.
Hình minh họa từ site moya-moskva
Thay vì xây dựng một đất nước thực sự mạnh mẽ, giàu sang, sống
vui sướng, chúng ta suốt thời gian này buồn nhớ về đế quốc đã sụp đổ, còn khi
lại có thể, chúng ta bắt đầu mơ ước quay lại nó. Không có gì
sẽ trở lại, bạn bè
của tôi ơi. Và Liên
Xô sẽ mãi
mãi ở đó, nơi còn lại tuổi thơ, tuổi trẻ của
chúng ta và cây cối đã lớn. Cho dù có tiến
hành bao nhiêu cuộc biểu tình và diễu binh đi chăng nữa, xin đừng hoài tưởng,
chỉ xảy ra sự bắt chước lố bịch. Còn bắt
chước lố bịch quá khứ nhìn nó tầm thường.
Xem thêm:
- Về ý nghĩa đích thực của ngày Một tháng Năm (Kichbu)
-----
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét