Thứ Sáu, 6 tháng 7, 2012

Thư ngỏ gửi Solzhenitsyn

Thư ngỏ gửi Solzhenitsyn

Открытое письмо Солженицину

Новость на Newsland: Открытое письмо Солженицину

Nguồn: dal.by newsland.ru

Kichbu posted on 06.07.2012

Thưa đồng nghiệp về nghệ thuật, Solzhenitsyn!

Tôi, nghệ sĩ Mỹ, cần giải đáp một số cáo buộc của ngài được công bố bởi báo chí tư bản trên toàn thế giới. Theo ý kiến của tôi, những bài viết này là những cáo buộc giả dối, và các dân tộc trên thế giới cần biết tại sao chúng giả trá.Ngài đã phỉ nhổ Liên Xô như “một xã hội bệnh hoạn sâu sắc, thể hiện bởi lòng oán hờn và bất bình đẳng”. Ngài nói rằng chính phủ Xô Viết “không thể sống thiếu những kẻ thù, và toàn bộ môi trường đầy lòng hận thù, và lần nữa lòng hậnthù, mà nó không dừng lại thậm chí trước lòng hận thù chủng tộc”. Ngài, có lẽ, nói về tổ quốc của tôi, chứ không phải tổ quốc của mình! Chính nước Mỹ, chứ không phải Liên Xô, đang tiến hành các cuộc chiến tranh và tạo ra tình hình căng thẳng của các cuộc chiến tranh có thể với việc mang lại khả năng cho nền kinh tế của mình hoạt động, và cho những nhà độc tài, tổ hợp công nghiệp quân sự của chúng tôi thu lợi ngày càng nhiều của cải và quyền lực trên máu của nhân dân Việt Nam, của những binh sĩ Mỹ của mình và của tất cả các dân tộc yêu chuộng tự do trên toàn thế giới! Xã hội bệnh hoạn tổ quốc của tôi, chứ không phải của ngài, thưa Solzhenitsyn!

Chính Mỹ, chứ không phải Liên Xô, đã biến thành một xã hội bạo lực nhất mà lịch sử loài người một lúc nào đó đã biết về nó. Nước Mỹ, nơi mà mafia có nhiều quyền lực kinh tế hơn các tập đoàn lớn nhất, và là nơi các công dân của chúng tôi không thể đi ban đêm trên các con phố vì sợ bị tội phạm tấn công. Chính Hoa Kỳ, chứ không phải Liên Xô, những người đồng hương của mình trong thời kỳ từ năm 1990 đã sát hại nhiều người hơn số lượng tất cả những binh sĩ Mỹ tử trận trong các trận đánh trong chiến tranh thế giới thứ nhất và thứ hai, và cũng như Triều Tiên và Việt Nam! Chính xã hội của chúng tôi xem giết bất kỳ người và thủ lĩnh tiến bộ nào mà người đó tìm thấy trong mình lòng dũng cảm cất lên tiếng nói chống một số bất công của chúng ta là hợp lý. Xã hội bệnh hoạn là như thế đó, thưa ngài Solzhnitsyn!

Tiếp theo, ngài nói về lòng hận thù chủng tộc! Mỹ, chứ không phải Liên Xô, trong suốt hai thế kỷ việc giết người da đen bị giam sống cuộc đời bán nô lệ là không bị trừng phạt. Mỹ, chứ không phải Liên Xô, cảnh sát đánh đập và bắt bớ không phân biệt bất kỳ và mỗi người da đen nào muốn đứng lên bảo vệ các quyền của mình.

Sau đó ngài nói  rằngtự do ngôn luận, tự do ngôn luận hoàn toàn và trung thực – đó chính là điều kiện đầu tiên của sức khỏe của bất kỳ xã hội nào, và của chúng ta cũng vậy”. Hãy thử phổ biến những tư tưởng này trong số các dân tộc đang đau khổ phải đấu tranh vì sự tồn tại và sống bất chấp ý chí của mình dưới ách thống trị của các chế đ độc tài đang cầm quyền được chỉ nhờ sự giúp đ quân sự của Hoa Kỳ.

Hãy nói về những suy nghĩ của mình cho mọi người mà “sức khỏecủa họ nằm chỗ rằng một nửa con em của họ chết ngay khi chào đời, bởi vì họ không có tiền cho bác sĩ, và suốt đời mình họ bị đau đớn vì thiếu dịch vụ y tế. Hãy nói về điều này cho mọi người của thế giới tư bản chủ nghĩa mà “sức khỏecủa họ nằm chỗ rằng suốt cả cuộc đời họ sống trong nỗi sợ hãi thường trực trước nạn thất nghiệp. Hãy nói với những người Mỹ da đen họ đã được giúp đõ nhiều như thế nào trong sự nghiệp “sức khỏe” và “tự do ngôn luận” trong quá trình đấu tranh chính nghĩa của họ vì bình đẳng với những người da trắng khi sau hơn hai thế kỷ “tự do ngôn luận theo kiểu Mỹ” tại nhiều khu vực của Hoa Kỳ cho rằng giết người da đen – điều này đằng nào cũng thế thôi như đi săn gấu!

Hãy nói với những người lao động của thế giới tư bản chủ nghĩa về những ý tưởng của ngài nhân “tự do ngôn luận như điều kiện đầu tiên của sức khỏe”, nếu vì thiếu tiền các con trai và con gái của họ không thể phát triển những khả năng trí tuệ của mình ở trường học phổ thông, còn bởi vậy chúng không bao giờ thậm chí được học đọc! Ngài nói về tự do ngôn luận ngay khi một phần lớn cư dân địa cầu hiện còn nói về khả năng học đọc các con chữ!

Không, thưa ngài Solzhenitsyn, định nghĩa tự do ngôn luận của ngài như điều kiện đầu tiên của sức khỏe là không đúng. Điều kiện đầu tiên nằm ở chỗ làm cho đất nước trở nên đủ mạnh về đạo đức, trí tuệ, tinh thần và thể chất, và để các công dân của đất nước biết đọc, viết, lao động và sống cùng nhau trong hòa bình.


Không, thưa ngài Solzhenitsyn, tôi không chấp nhận điều kiện đầu tiên của sức khoe xã hội của ngài và đặc biệt trong định nghĩa và nội dung của ngài. Đất nước tôi, nổi tieengs bởi “tự do ngôn luận” của mình, - đó là đất nước, mà nơi cảnh sát tấn công vào những người tuần hành  bất bạo động. Ở đất nước tôi tất cả các cuộc tuần hành bất bạo động được cho phép, và đồng thời cuộc chiến tranh đang tiếp tục được phản ánh một cách tai hại trên cuộc sống của nhân dân Việt Nam, bởi vì các cuộc biểu tình, dĩ nhiên, không đời nào thay đổi được chính sách của chính phủ. Phải chăng ngài thực tế nghĩ rằng tổ hợp công nghiệp quân sự hiện đang thống trị đất nước chúng tôi và nửa thế giới, chăm chút về “tự do ngôn luận”?! Các nhà cầm quyền ý thức được nó rằng họ, và chỉ có họ, có quyền ra các quyết định. Thật lạ, tự do ngôn luận trên lời nói, nhưng không phải trên thực tế!

Ngài cũng tuyên bố rằng Liên Xô đi không cùng nhịp với thế kỷ XX. Nếu điều đó cũng đúng, thì bởi vì rằng Liên Xô luôn đi trước thế kỷ XX nửa bước! Lẽ nào ngài đề nghị nhân dân của ngài từ bỏ vai trò lãnh tụ của mình và đội quân tiên phong của các dân tộc tiến bộ trên toàn thế giới và quay lại với những điều kiện hà khắc và vô nhân tính hiện tồn tại ở phần còn lại của địa cầu, nơi mà sự bất công đang tràn ngập trong môi trường gần như còn phong kiến của nhiều nước? Thưa ngài Solzhenitsyn, trong bài báo nói rằng ngài – nhà văn chịu nhiều đau khổ của Liên Xô”. Rõ ràng điều đó có nghĩa là ngài đau khổ nhiều vì thiếu những nguyên tắc đạo đức và xã hội và rằng lương tâm của ngài giày vò ngài trong những phút đêm khuya yên tĩnh, khi ngài chỉ còn lại một mình với mình.

Đúng là ở Liên Xô có những bất công và khiếm khuyết, nhưng chính tất cả trên thế giới đều tương đối. Về nguyên tắc và trên thực tế xã hội của ngài mong muốn vươn tới sự hình thành một xã hội bình đẳng và lành mạnh thật sự. Những nguyên tắc mà trên cơ sở đó xã hội của ngài được xây nên, độc ác, vụ lợi và bất bình dẳng. Rõ ràng, trong cuộc sống có thể có những sai lầm và một số bất công, tuy nhiên không nghi ngờ gì rằng xã hội được xây dựng trên những nguyên tắc bình đẳng, có nhiều viễn cảnh hơn để đi đến một xã hội bình đẳng, hơn là xã hội mà xã hội đó được xây dựng trên sự bất công và chế độ người bóc lột người. Xã hội và chính phủ đất nước của tôi lạc hậu với thời gian, bởi vì rằng mục đích duy nhất của họ nằm ở mong muốn bảo vệ sự nguyên trạng trên toàn thế giới. Chính đất nước ngài muốn thực hiện những bước đi tiến bộ vì loài người, và nếu ở chỗ nào đó nó không hoàn thiện và đôi khi va vấp, thì chúng ta không cần phải lên án toàn hệ thống vì những sai lầm này, mà cần chào mừng lòng dũng cảm và khát khao khai phá những con đường mới.

Xin chân thành, Din Rid

Tạp chí “Ngọn lửa nhỏ” № 5 (2274), năm 1971
Báo Văn học № 5, năm 1971

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Steps


Flag Counter