Уроки истории: юбилей самого массового убийства
Аnatoli Vasserman
Kichbu theo: iarex.ru
Tuần này - ngày kỷ niệm một kỷ lục khủng khiếp: về số lượng
người đã thiệt mạng trong một khoẳng
khắc theo một kế hoạch cố tâm…
Đúng 70 năm trước, ngày 6 tháng Tám năm 1945 Hợp chúng quốc lần đầu tiên trên thế giới đã ném bom nguyên tử
xuống thành phố Hiroshima của Nhật Bản. Ngày 9 tháng Tám - Nagasaki. Những sự kiện dường như xa xôi, từ lâu đã được quên lãng với sự hài
lòng của tất cả mọi người. Cần phải quay trở lại câu chuyện đã qua từ lâu đó
không? Bằng văn bản công khai tôi nói: còn cần lắm chứ!
Ngày 5 tháng Tám, tổng thống Obama, phát biểu tại Đại học Hoa Kỳ, nói rằng Hợp
chúng quốc đã thắng Chiến tranh lạnh. "Không phải tất cả các cuộc xung đột
đều đã được ngăn chặn, nhưng thế giới đã tránh được thảm họa hạt nhân, và chúng
ta đã có được thời gian và không gian để giành chiến thắng trong Chiến tranh
lạnh mà không cần bắn một phát súng nào vào những người lính Xô Viết".
Còn bây giờ chẳng ai giấu giếm rằng nó đã bắt đầu
không phải từ bài phát biểu tại Fulton Churchill, mà chính là từ vụ thảm sát hàng loạt người dân
Hiroshima và Nagasaki. Vụ nổ này không cần thiết về mặt quân sự. Và điều quan
trọng nhất - Nhật Bản đã được thuyết phục Liên Xô làm trung gian trong các cuộc
đàm phán hòa bình, và chúng ta đã thông báo về điều này cho các đồng minh của
mình lúc bấy giờ. Nhưng Hoa Kỳ cần phải làm cho thế giới khiếp sợ. Trước hết là
đe dọa chúng ta. Vũ khí hạt nhân cần để buộc người Nga chơi theo các nguyên tắc
của Mỹ. Điều duy nhất rằng cho đến nay điều đó đã bị ngăn cản và đang ngăn cản
- chúng ta xây dựng được vũ khí hạt nhân
đáp trả của riêng mình. Cho đến nay nó làm cho Mỹ rất khó chịu. Và họ bằng mọi
cách gỡ thế bí và tước đi của chúng ta
sức mạnh này.
Yêu cầu chính của các cố vấn Mỹ, những người giải quyết các vấn đề kinh tế
và chính trị trong nhiệm kỳ tổng thống của ông Yeltsin, đó là sự thủ tiêu hoàn
toàn ngành công nghiệp quân sự của Liên Xô và chuyển giao cho Mỹ kho dự trữ
uranium đã được làm giàu. Vì hiệp định nổi tiếng "Gore-Chernomyrina"
tất cả vũ khí uranium của Liên Xô trước
đây đã được chuyển sang Hoa Kỳ.
Thậm chí vào những năm 90s cay đắng về thỏa thuận Gore Chernomyrdin bằng
văn bản công khai đã nói như về sự tham nhũng cắt cổ và sự phản bội. Bằng
uranium của chúng ta, ngành năng lượng Mỹ
sống trong gần 20 năm. Nó phục vụ cho nền kinh tế của họ. Và, theo ý kiến của người Mỹ, nó cần tiếp tục như
vậy. Nga là một quốc gia nghèo, đang đổi tên lửa và các nguồn lực của mình cho
viện trợ nhân đạo và những khoản vay nhỏ
giọt từ IMF - đó là kế hoạch của phương Tây. Ở Washinton đã quen với ý tưởng này
đến mức rằng bất kỳ hoạt động nào của Nga
đều làm cho họ nếu thậm chí không phải là tức giận, thì cũng phát điên.
Ngày
15 tháng Ba năm 2014, Liên bang Nga phủ quyết dự thảo nghị quyết của Hoa Kỳ phủ nhận tính hợp pháp của cuộc trưng cầu Crym. Đồng thời đại sứ của Hoa Kỳ tại LHQ đã đe dọa đại diện của
LB Nga Churkin. Không chính thức - không qua microphone - Power đã gọi đất nước
của chúng ta là "bị thất trong Chiến
tranh lạnh" và nói rằng "hành vi của Moscow là thái quá đối với quốc
gia bị đánh bại".
Vâng, những
nước thất bại đã không xử sự như thế! Thậm chí
thật là bất nhã! Chúng ta đã không đồng ý với cuộc đảo chính nhà nước do Hoa Kỳ tổ chức ở
nước láng giềng, đã bảo vệ những người
đồng hương của mình cho dù chỉ là tránh được vụ thảm sát ở Crym! Vâng, chẳng lẽ
có thể như thế? Trong Chiên tranh thế giới thứ hai chỉ Mỹ là giàu phất lên. Kể
từ đó, tất mọi thứ đều phải được diễn ra theo "mệnh lệnh" của họ. Còn
người Nga với ý tưởng của mình về một thế giới đa cực và những tuyên bố rằng có
LHQ, rằng cần phải thỏa thuận với nhau… Mặc dù toàn bộ lịch sử của Chiến tranh
lạnh - lịch sử của những mưu toan vô tận của người Mỹ nhằm chinh phục thế giới.
Bằng bất kỳ giá nào, bằng bất kỳ phương tiện nào.
-----
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét