Thứ Ba, 25 tháng 12, 2012

Fidel Castro giã biệt với Ugo Chavez


Фидель Кастро

Фидель Кастро прощается с Уго Чавесом

Carlos Alberto Montaner
Nguồn: inosmi.ru
Kichbu posted on 25.12.2012


Trong giới  thân cận của Chavez quan sát thấy những xích mích nghiêm trọng. Diosdado Cabello tìm cách trì hoãn sự nhậm chức chủ tịch của Chavez. Có vẻ như ông muốn để cho ông ấy có thời gian bình phục. Nhưng những người trong giới cạn thần của Chavez cho rằng ông muốn để cho ông ấy có thời gian để chết. Bởi không có Chavez, dùng thủ đoạn đơn giản hơn với ông ấy.
Ở Havana yên tĩnh Fidel Castro, người biết về sức khỏe của Ugo Chavez rõ hơn ai hết, hôm 15 tháng Mười hai đã công bố bài viết ngắn, về cấu trúc như bản cáo phó điển hình. Đang sống ông đã giã biệt với người học trò của mình và báo hiệu cho những người kế tục của ông ấy. Vị Tổng tư lệnh đã kết thúc thông điệp của mình như thế này: “Tôi tin chắc một điều rằng các bạn cùng ông ấy, và, dù sự mất mát của ông ấy đau thương biết bao đi nữa, các bạn sẽ đủ khả năng để tiếp tục sự nghiệp do ông ấy khởi xướng”.
Đó là phần chính của thông cáo. Mọi thứ còn lạikhác – đầy nội dung ngoại giao, lịch sự và không có ý gì đặc biệt. Lập tức sau khi công bố bài viết này đã xuất hiện thông báo rằng tổng thống Venezuela bị suy phổi và đã được các bác sĩ đã làm dịu bớt. Trước đó, trong quá trình phẫu thuật, họ đã ngăn chặn được sự chảy máu nguy hiểm, vì nó mà Chavez đã nằm trên bờ vực giữa cái sống và cái chết. 
Dù ở đó chuyện gì xảy ra như thế nào đi nữa, Chavez, nếu không xảy ra một điều kỳ diệu, sẽ phải đối mặt với những vấn đề riêng và còn nặng nề hơn nữa, chúng liên quan đến thể  lực ốm yếu của ông như bất kỳ bệnh nhân ung thư nào ở giai đoạn cuối cuối cùng của con bệnh. Trị hóa xạ đôi khi tạo điều kiện chữa bệnh, đôi khi – chỉ thúc đẩy quá trình của  bệnh tật.

Trong 14 năm qua, cựu quân nhân này đã xây dựng được một quốc gia tham nhũng nhất ở Mỹ Latin. Theo bảng xếp hạng của Transparency International, Venezuela chiếm vị trí 166 trong số 176 quốc gia trên hành tinh được phân tích.

Caracas, nơi cứ 100 nghìn người dân có 130 vụ giết người, là thành phố nguy hiểm nhất thứ hai trên thế giới (ở Chicago,  máy xay thịt, của Hoa Kỳ, con số này chỉ có 19).

L
ạm phát hàng năm ở Venezuela đạt 29%, đây là tỷ lệ cao nhất ở Mỹ Latin và một trong những chỉ số tồi tệ nhất trên thế giới.


Nếu trước đây đất nước này tiếp nhận những người nhập cư, thì bây giờ nó đã biến thành cổ máy tàn bạo trục xuất những người Venezuela có học vấn và kinh doanh ra khỏi lãnh thổ của mình. Theo một số số liệu thống kê, khoảng 500 nghin người vượt biên, trong đó 200 nghìn người định cư tại Hoa Kỳ. Họ ra đi cùng với những kiến thức của mình và, nếu được, với những đồng tiền của mình đến các quốc gia viễn cảnh hơn. Thiệt hại gây nên không thể được.

Mặc dù đây là đất nước được quản lý kém nhất ở châu Mỹ Latin, nơi trong những năm cầm quyền của Chavez, đã đóng cửa 107 nghìn xí nghiệp (trong tổng số - 600 nghìn), khoảng 55% người dân Venezuela đã bỏ phiếu cho cuộc sống buồn chán và tăm tối này tại các cuộc bầu cử vào ngày 7 tháng Mười.

Tại sao ư? Bởi vì chính phủ đã chi một phần đáng kể thu nhập của mình cho cái gọi là "chi phí xã hội".  Khoảng ba mươi "sứ mệnh" đang nghiên cứu học tập, trợ cấp cho các sản phẩm tiêu dùng, điều trị bệnh nhân và phân phối các hỗ trợ vật chất ở mức độ cao nhất không hiệu quả, nhưng điều này đã đủ để mua phiếu bầu và tạo ra một mạng lưới chính trị rộng lớn các cử tri và những cái dạ dày hài lòng.

Người kế nhiệm Nicolas  Maduro được Chavez chỉ định liệu sẽ tuân thủ  mô hình tham nhũng và vô nghĩa, những khẩu hiệu kích động, đấu tranh giai cấp, một tinh thần chống Mỹ cuồng nhiệt, sự can thiệp ngày càng tăng của nhà nước vào mọi lĩnh vực của cuộc sống? Liệu ông này có tiếp tục phá vỡ các cơ sở sản xuất và phát triển vô tội vạ các hình thức trợ giúp xã hội mà nó chẳng dẫn đến điều gì ngoại trừ một nền độc lập và thái độ vô trách nhiệm của công dân?

Fidel Castro cũng muốn bảo vệ cuộc cách mạng o sòm này, tức là 10 tỷ dollars Cuba nhận được hàng năm từ chính phủ Venezuela để chi cho các khoản khác nhau, bao gồm hàng năm được cung cấp 115 nghìn thùng dầu. Những con số này đã được công bố bởi Viện Nghiên cứu Cuba, đặt tại Miami.
Nói  thật ra, khó mà hình dung rằng người kế nhiệm của ông Chavez, cho dù ông ta là người như thế nào, sẽ đi theo đường mòn do caudilo Bolivia sắp đặt. Nợ công của đất nước tăng từ 35% GDP vào năm 1998 đến 71% vào vào năm 2012. Sự sụt giảm giá dầu sẽ dẫn đến  thảm họa khủng khiếp.
Rõ ràng, rằng tại buổi lễ tiễn biệt với caudillo sẽ bắt đầu cuộc đấu tranh nghiêm trọng giành quyền lực giữa những người kế nhiệm tiềm năng. Không có ý kiến thống nhất về điều rằng ai sẽ tiếp quản quyền lực về tay mình và di sản của Chavez nằm ở đâu. Điều duy nhất rằng tất cả đều biết, rằng tất cả như thế, rằng đất nước đang đi theo con đường rất nguy hiểm.

2 nhận xét:

  1. Chẳng biết thế nào mà post chỗ đên chỗ trắng..:)

    Trả lờiXóa

  2. Tổng thống Venezuela đã chia sẽ một phần quyền lực với phó tổng thống của mình Nicolas Maduro.
    Theo lệnh của người đứng đầu nhà nước, phó tổng thống có thể ra những quyết định về vấn đề ngân sách quốc gia…

    Nguồn: http://newsland.com/news/detail/id/1097973/

    Trả lờiXóa

Steps


Flag Counter