Philip Bobkov
Nguồn: forum-orion.com
Kichbu posted on 20.12.2012
Trong thực tế
vào thời điểm đó nguyên tắc cơ bản quản lý nhà nước Xô Viết của Lenin đã bị vi
phạm: không cho phép hòa lẫn các chức năng của đảng và nhà nước, không biến
đảng thành bộ máy nhà nước. Đảng cần phải giải quyết nhiệm vụ đảm bảo
chính trị đối với chính sách đối nội và đối ngoại của nhà nước, đảm bảo giáo dục
xã hội về ý thức hệ. Sự lãnh đạo của đảng thực hiện thông qua các cán bộ được
cử đến các cơ quan kinh tế và nhà nước.
Nhân
tiện, ngay từ buổi bình minh của chính quyền Xô Viết, Lenin đã tiến hành cuộc
đấu tranh không khoan nhượng với các phần tử Trotskist, những kẻ áp đặt cho
đảng vai trò của bộ máy nhà nước. Tôi nhắc đến điều này bởi vì Khrushchev luôn
luôn viện dẫn đến điều rằng ông thực hiện chính sách của mình theo những di
huấncủa V.I. Lenin một cách nghiêm túc. Hợp nhất bộ máy của đảng với bộ máy nhà
nước dưới thời Khrushchev là bước đầu tiên trong việc phá hủy cấu trúc quản lý
nhà nước.
Tất
cả những điều này ảnh hưởng nghiêm trọng đến cả tương lai của đảng, và cả tương lai của đất nước. Tôi sẽ không nói
về sự bố trí cán bộ theo nguyên tắc thân hữu và họ hàng. Khuyết điểm nghiêm
trọng nhất là điều rằng cán bộ đảng
chuyên nghiệp, người về mặt chính trị nhằm đảm bảo giải quyết nhiệm vụ đặt ra
trước toàn xã hội, giải thích chính sách của đảng, quan tâm đến đời sống của
mọi người, phúc lợi của họ bắt đầu bị loại bỏ khỏi sân khấu chính trị.
Các
chuyên gia của nền kinh tế quốc dân ngày càng nhiều hơn trở thành các nhà lãnh
đạo của các cấp uỷ đảng ở các quận, thành phố. Trong vấn đề này sẽ chẳng có gì
là sai trái nếu họ kết hợp được trong mình sự đào tạo chuyên môn và chính trị.
Xuất hiện sự xem thường công tác chính trị trong quần chúng, công tác đảng được
xây dựng xung quanh giải quyết các vấn đề kinh tế, các cuộc họp của những người
cộng sản biến thành hội nghị bàn về sản xuất. Điều đặc trưng rằng công tác tư
tưởng trong nhiều, nếu không phải là hầu hết ở các huyện ủy và thành ủy, và cả trong nhiều ủy ban tỉnh do phụ nữ lãnh đạo.
Không có gì sai trái trong vấn đề này nếu ở đó không thể hiện thái độ đối với
công tác chính trị trong quần chúng, mà nó quan trọng đối với đảng đến thế.
"Hệ tư tưởng - không phải là việc của đàn ông".
Nói
trước, rằng, trong những ngày nguy kịch của những năm 90, khi những kẻ mị dân
chính trị với những đòn tấn công vào chính quyền Xô Viết xuống đường biểu tình,
những người có khả năng đối kháng lại họ trong trận chiến biểu tình công khai
trước quảng đại quần chúng, hầu như không có. Họ không còn là tiên phong của
đảng.
Tôi nhớ lại những cuộc nói chuyện với Y. Andropov khi ông còn là chủ tịch của Ủy ban an ninh quốc gia Liên Xô. Ông đã rất đau lòng với sự mất mát vai trò của bí thư quận ủy như của nhà lãnh đạo đảng. "Bí thư quận ủy, - ông nói - không nên dạy vắt sữa bò, sửa chữa máy liên hợp, hoặc luyện thép như thế nào. Để làm điều này có các nhà lãnh đạo kinh tế. Nhưng để mọi người làm tốt nhất công việc của mình, hiểu được họ làm việc đó vì cái gì, biết có người sẽ bảo vệ họ khỏi sự tiều tiện, giúp đỡ họ trong khó khăn. Và đó là bí thư quận ủy. Tư cách của người đó - tấm gương của đảng".
Những
người lãnh đạo như vậy trở nên ngày càng ít hơn. Điều này dẫn đến tách rời khỏi
quần chúng, khỏi nhân dân. Sinh ra sự mất lòng tin của người dân với các cơ
quan đảng và đảng nói chung. Và ngay cả
bản thân sinh hoạt nội bộ đảng đã mất sự hấp dẫn của mình, trở thành chai lỳ. Cách nhìn nhận phê phán với những gì đang xảy ra trong nước
đã không tìm thấy lối thoát trong đảng và nó làm nảy sinh sự thờ ơ của đông đảo
đảng viên. Tham gia sinh hoạt đảng đã mang tính hình thức.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét