Sigeru Katsumata
Trung Quốc khẳng định rằng "Nhật Bản đã chiếm các đảo của Trung Quốc thời nhà Thanh và sử dụng chiến thắng trong chiến tranh", nhưng trên thực tế, đó hoàn toàn là điều nhảm nhí. Sự cáo buộc này không hề có một mảy may cơ sở nào.
Trung Quốc khẳng định rằng chính phủ Nhật
Bản đã sử dụng chiến thắng sắp đến trong
chiến tranh để đưa quần đảo Senkaku vào thành phần lãnh thổ của Nhật Bản. Điều này xảy ra tại cuộc họp của nội
các tổ chức vào tháng Một năm 1895 - để kết thúc Chiến tranh Trung-Nhật. Tuy nhiên, đề tài này được nêu ra để đánh tráo vấn
đề lãnh thổ thành lịch sử.
Chính phủ Nhật Bản
từ 10 năm trước đó vào năm 1885 đã nghiên cứu quần đảo Senkaku không thuộc sở
hữu của bất kỳ quốc gia nào. Trên các đảo này không có người ở, nói cách khác -
theo pháp luật quốc tế - đó là "đất không của ai". Từ đảo Okinawa tàu hơi nước "Izumo Maru" đã được phái
đi nhằm nghiên cứu thực địa. Chi tiết
hóa các nghiên cứu này đã chứng minh tình trạng "đất không của ai"
của những vùng lãnh thổ này, từ đó suy ra rằng rằng Nhật Bản có thể biến chúng
thành của họ ngay lập tức sau khi nhận được xác nhận này, nhưng vào thời điểm
đó tồn tại nguyên nhân, theo đó Nhật Bản không thể thực hiện được điều này.
Nguyên nhân nằm ở
chỗ rằng chính vào thời kỳ nhà Thanh, Trung Quốc mạnh hơn Nhật Bản rất nhiều về
mặt quân sự. Để làm chứng cứ, có thể dẫn "sự cố ở Nagasaki" vào năm
1886, khi Hạm đội Bắc Dương, trong biên chế của nó có 4 tàu, và các tàu bọc
thép mạnh nhất thế giới "Dinyuan" và "Zhenyuan", đã xuất
hiện trong vùng biển của Nagasaki. Binh lính quân đội Tsin đã độ bộ lên bờ và
nhiều lần đánh đập và cướp bóc người dân địa phương, kết quả một số lượng lớn
người dân bị thiệt hại. Trước một Trung Quốc cho thấy lực lượng áp đảo của mình
như thế, chính phủ Nhật Bản đã hoàn toàn bất lực - từ đó cho đến khi phải nhượng
bộ và trả những khoản tiền bồi thường
chiến tranh. Cho rằng bộ trưởng ngoại giao Nhật Bản Inoue sợ rằng với những bất
đồng ý kiến với Trung Quốc, Nhật Bản có thể mất thêm cả Okinawa.
Mặt
khác, nếu trong giai đoạn lịch sử đó đế quốc Thanh mạnh mẽ tuyên bố về các
quyền của mình đối với quần đảo Senkaku, không ai có thể dám đưa ra bất kỳ
những đòi hỏi nào. Sau khi Nhật Bản nghiên cứu
Senkaku, những người dân Okinawa tiếp tục đánh bắt cá xung quanh quần
đảo Senkaku, nhưng cả Trung Quốc nhà Thanh, và không một ai bày tỏ sự phản đối
rằng họ vi phạm biên giới của lãnh thổ của mình, bởi vậy, các vùng lãnh thổ này
cuối cùng đã chính thức thuộc về Nhật Bản vào năm 1995.
Theo luật pháp quốc tế để tuyên bố các vùng lãnh thổ là của mình cần không chỉ thể hiện nguyện vọng sở hữu chúng do chứng minh vị thế "đất không của ai", điều đó không đủ, việc sử dụng thực tế các vùng lãnh thổ này cũng là điều kiện bắt buộc. Để làm điều này, chính phủ Nhật Bản tiếp tục đặt dấu ấn của họ trên các đảo, cho phép phát triển của các doanh nghiệp khác nhau. Hàng năm đưa những người di cư đến các đảo Senkaku, xây dựng các cơ sở thu gom hải sản và lông chim hải âu, trước cuộc chiến tranh Thái Bình Dương các cơ sở sản xuất đã hoạt động, ví dụ, chế biến sản phẩm từ cá ngừ. Do vụ đắm tàu gần quần đảo Điếu Ngư 31 ngư dân từ Trung Quốc đã được cứu sống, và vào năm 1920 đã nhận được một bức thư cám ơn từ đại sứ của Cộng hòa Trung Quốc tại Nagasaki, người đứng đầu cơ quan ngoại giao của Trung Quốc vào thời điểm đó. Trong thư đánh dấu "quần đảo Senkaku, tỉnh Yaeyama khu Okinawa, Nhật hoàng", tức là thừa nhận các đảo Senkaku là lãnh thổ của Nhật Bản.
Theo luật pháp quốc tế để tuyên bố các vùng lãnh thổ là của mình cần không chỉ thể hiện nguyện vọng sở hữu chúng do chứng minh vị thế "đất không của ai", điều đó không đủ, việc sử dụng thực tế các vùng lãnh thổ này cũng là điều kiện bắt buộc. Để làm điều này, chính phủ Nhật Bản tiếp tục đặt dấu ấn của họ trên các đảo, cho phép phát triển của các doanh nghiệp khác nhau. Hàng năm đưa những người di cư đến các đảo Senkaku, xây dựng các cơ sở thu gom hải sản và lông chim hải âu, trước cuộc chiến tranh Thái Bình Dương các cơ sở sản xuất đã hoạt động, ví dụ, chế biến sản phẩm từ cá ngừ. Do vụ đắm tàu gần quần đảo Điếu Ngư 31 ngư dân từ Trung Quốc đã được cứu sống, và vào năm 1920 đã nhận được một bức thư cám ơn từ đại sứ của Cộng hòa Trung Quốc tại Nagasaki, người đứng đầu cơ quan ngoại giao của Trung Quốc vào thời điểm đó. Trong thư đánh dấu "quần đảo Senkaku, tỉnh Yaeyama khu Okinawa, Nhật hoàng", tức là thừa nhận các đảo Senkaku là lãnh thổ của Nhật Bản.
Thư cám ơn gửi Nhật hoàng từ đại sứ CH
Trung Quốc tại Nagasaki. Bảo tàng Okinawa
cung cấp.
Sau
Chiến tranh Thế giới thứ hai, các đảo này chuyển sang dưới sự quản lý của Hoa
Kỳ, áp dụng những hạn chế di dân, quân đội Mỹ đã bắt đầu sử dụng chúng để làm
bãi thử nghiệm vũ khí. Tuy nhiên, sau khi vào năm 1969 Ủy ban kinh tế của LHQ
về châu Á và Viễn Đông công bố những kết quả nghiên cứu, trong đó nói rằng tại
khu vực các đảo Senkaku phát hiện những
mỏ dầu lớn, thoạt đầu Đài Loan vào năm 1970, tiếp theo sau nó là Trung Quốc vào năm 1971 đã ra những tuyên
bố chính thức về việc các đảo này thuộc
lãnh thổ của họ. Cả Đài Loan và cả Trung Quốc trước đó chưa bao giờ tuyên bố về
các quyền của mình đối với những vùng đất này, chính phủ Nhật Bản tại hội nghị của LHQ năm 1972 ngay
sau khi lấy lại Okinawa đã phát biểu với quan điểm kiên quyết, "Không một
ai, ngoại trừ ở Nhật Bản, có các quyền đối với quần đảo Senkaku. Các yêu sách
của Trung Quốc không có bất kỳ cơ sở nào".
Chính
phủ Nhật Bản cần thông báo cho toàn thế giới về tính chính xác của các tuyên bố
của mình, trình bức thư cám ơn nhận được từ chính phủ Trung Quốc vào năm 1920.
Bản gốc: 尖閣諸島は日清戦争中に中国から奪ったのですか?
----
Đọc thêm:
- Tàu
Trung Quốc xâm nhập Senkaku, ‘nắn gân’ tân Thủ tướng Nhật (Petrotimes).
- Ba
tàu Trung Quốc lại tới Senkaku (NLĐ). - Nhật
cử 8 chiến đấu cơ đuổi tàu Trung Quốc (Zing).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét