Устоит ли Коммунистическая партия Китая?
Frank Ching
Nguồn: inosmi.ru
Kichbu posted on 27.01.2013
Vào năm 2001
Gordo Chang, tác giả cuốn sách "Sự tan rã của Trung Quốc trong tương
lai", đã đưa ra tiên đoán động trời rằng trong vòng mười năm đảng cộng sản
Trung Quốc sẽ mất quyền lực. Nhưng năm 2011 đã đến, còn đảng cũng đã không
nghĩ trao lại các vị trí của mình, ông
đã thừa nhận sai lầm của mình và nói: "Tôi đã sai, dự báo của tôi hóa ra
sai lầm. Nhưng hãy đợi thêm một năm nữa". "Đảng cộng sản Trung Quốc
sụp đổ không phải vào năm 2011, - ngày 29 tháng Mười hai ông viết trên tạp chí
Foreign Policy", - "đảng Cộng sản Trung Quốc hùng cường" sụp đổ
vào năm 2012". Tôi chắc chắn như vậy".
Rút cuộc, "Foreign Policy" đã đưa
tên ông vào danh sách của "10 dự báo tồi tệ nhất năm này" hai lần
liên tục.
Bây giờ đã là năm 2013, và Mir Chang sẽ
không đưa ra dự báo cái chết sắp đến cho Trung Quốc. Thay vào điều này ông đưa
ra một dự báo khiêm tốn hơn, nói rằng "tăng trưởng của nên kinh tế Trung
Quốc vào năm 2013 liệu có được như kỳ vọng" - chẳng hạn, như dự báo của
Ngân hàng thế giới, cho rằng trong năm nay nền kinh tế của Trung Quốc sẽ tăng
8,4%.
Nhưng cứ cho bản thân Chang đã không hứa hẹn
sự tiêu vong đau đớn sắp đến, ít nhất, tạm thời, đã có những người khác đã
chiếm chỗ khuyết đó. Hơn nữa, không phải ai khác, mà là các nhà lãnh đạo của
đảng. Quay lại với các nhà kỹ trị trong quá trình của đại hội XVIII của ĐCSTQ
vào tháng Mười một, Hồ Cẩm Đào đã kêu gọi những cộng sự của mình ra sức đấu
tranh chống tham nhũng, bởi vì "nếu chúng ta không giải quyết được vấn đề
này, nó sẽ gây thiệt hại to lớn cho chúng ta, và cuối cùng, thậm chí dẫn đến sự
tiêu vong của đảng, và toàn bộ quốc gia - tan rã". Trong diễn văn đầu tiên
của mình với tư cách nhà lãnh đạo mới của đảng, Tập Cận Bình cũng đề cập đề tài
này, cảnh báo các quan chức rằng họ cần phải có thái độ hết sức nghiêm túc đối
với vấn đề tham nhũng, khác đi nó sẽ "bắt đảng và nhà nước phải bị diệt
vong".
Những dự báo khá ảm đạm, đúng vậy không?
Thực tế, chúng gần gũi với những lời của
Chang Caishi, nhà lãnh đạo của Quốc dân
đảng, người đã thua những người cộng sản trong cuộc chiến tranh hơn 60
năm trước. Trong bộ phim "Sự thành lập ĐCSTQ" năm 2009, được quay
nhân kỷ niệm 60 thành lập nước cộng hòa, Chang Caishi, linh cảm sự tiêu vong
sắp đến chế độ của mình, nói: "Nếu chúng ta đấu tranh chống tham nhũng,
thì chúng ta sẽ tiêu diệt bộ máy nhà nước. Nếu chúng ta sẽ không - chúng ta cũng tiêu diệt nhà
nước". Cuối cùng Chang lựa chọn phương án hai và đã thua những người cộng
sản trong cuộc đấu tranh vì đại lục.
Trong khi đó tham
nhũng - không phải là mối đe dọa duy nhất quyền lực của đảng. Tập Cận Bình cũng
đã nêu lên những vấn đề khác đe dọa tương lai của ĐCSTQ, như "mất khả năng
liên hệ với nhân dân", "chủ nghĩa hình thức". Một vấn đề không
kém phần quan trọng khác buộc phải nghi ngờ khả năng sống còn của đảng, ông xem
đó là thiếu dân chủ.
Những suy nghĩ như
vậy cất lên trong cuộc gặp gỡ của Tập Cận Bình với các đại diện của tám cái gọi
"đảng dân chủ", diễn ra trong tuần trước. Tất cả các đảng này được
thành lập vào những năm 30-40s của thế kỷ XX, và tất cả các đảng này công nhận
sự cầm quyền của đảng Cộng sản. Trong những ngày này của chúng ta, các đảng này
được cấp kinh phí từ ngân sách của ĐCSTQ và , phần lớn, đóng vai trò dân chủ.
Trong thời gian
gặp gỡ Tập Cận Bình gợi lại cuộc nói chuyện diễn ra vào năm 1945 giữa Mao Trạch
Đông và Hoan Yanpaem, nhà sáng lập "Liên minh dân chủ Trung Quốc" -
đảng mà nó vào thời điểm đó chưa phải là đồng minh của cả những người theo chủ
nghĩa dân tộc, của cả ĐCSTQ. Huan lúc bấy giờ nói rằng trong lịch sử Trung Quốc
có nhiều tấm gương của các triều đại mà chúng, phát triển rực rỡ vào thời kỳ
đầu con đường lịch sử của mình, sau đó đã đi đến kết thúc bi thảm, bởi vì ở các
triều đại đó không có đủ sinh lực. Liệu điều này có xảy ra với chính những
người cộng sản hay không? Lúc bấy giờ Mao đã quả quyết với Huan Yanpaem rằng điều
này sẽ không bao giờ xảy ra với những người cộng sản, bởi vì họ có vũ khí bí
mật: dân chủ. Cho đến nay, khi đảng đang nằm dưới sự kiểm soát của nhân dân,
Mao nói, nó không bao giờ bị sụp đổ.
Dĩ nhiên, sau khi
những người cộng sản lên nắm quyền, Mao đã không bao giờ cho phép nhân dân kiểm
soát mình. Ngược lại, do các hoạt động của ông, đã xuất hiện sự sùng bái cá
nhân Mao, còn bản thân ông trở thành người nào đó như thánh sống. Nhưng điều mà
nhà lãnh đạo hiện nay của đảng nhớ lại chi tiết này, cho phép giả định rằng ông
hiểu mọi người trong nền dân chủ đóng vai trò như thế nào, và nền dân chủ quan
trọng như thế nào đối với sự sống còn của đảng.
Tuần trước trong
bài báo "Giới quý tộc Đỏ của Trung Quốc", "Bloomberg News"
đã nêu hơn 100 người kế vị của tám nhà lãnh đạo cộng sản có ảnh hưởng của thế
hệ trước mà họ được biết đến như "Tám người bất tử" (cứ cho là tất cả
họ đã được thờ vị). Tất cả những người kế tục này đã tập hợp trong tay của mình
những tài sản đồ sộ và cùng với chúng - quyền lực. Trước đây, vào năm ngoái
hãng Bloomberg đã đưa tin rằng những người thân của chính Tập Cận Bình sở hữu
tài sản hàng trăm triệu dollars. Bản thân Tập Cận Bình, tuy vậy, không hề bị
buộc tội gì.
Không còn nghi ngờ
gì nữa, Tập Cận Bình muốn cải cách đảng, nhưng điều này, nói nhẹ nhàng, là
nhiệm vụ không đơn giản. Khi Mao còn sống, mỗi lời nói của ông là pháp luật.
Hôm nay ở Trung Quốc không có người nào có được uy tín như vậy. Tất cả đồng ý
rằng nếu không cải cách đảng, thì bộ máy của đảng sẽ diệt vong, nhưng phải làm
như thế nào?
Chúng ta sẽ không
đưa ra bất kỳ những lời tiên tri ảm đạm nào. Tuy vậy chúng ta có thể tin chắc
một điều: những tháng và thậm chí những năm sắp đến đối với Trung Quốc sẽ có
rất nhiều điều thú vị.
Tác giả - nhà báo và bình luận viên
Hongkong
-----
Sự sụp đổ chỉ còn là thời gian thôi. Bởi nó có những khuyết tật nội thân từ bên trong.không thể khắc phục được nếu không thay đổi.
Trả lờiXóaKhi nào nó đổ cái rụp, Jo Tran nhắc Kichbu nhé..:)
Xóa