Thứ Tư, 30 tháng 1, 2013

Lenin trong bạn và trong tôi

Новость на Newsland: Вячеслав Костиков: Ленин в тебе и во мне

Ленин в тебе и во мне



Vyacheslav Kostinov

Nguồn: aif.runewsland.com



Nga đang thoát khỏi quá khứ với sự khó khăn.


Kể từ khi đài phát thanh của chúng ta hàng ngày phát những bài hát về Lenin, 25 năm vẫn chưa trôi qua. Nhưng những người trẻ tuổi của những bài hát này không hát và không biết. Và sau khi mọi người tiếp cận với lịch sử hiện thực của Liên Xô và các lãnh tụ của nó, những người của thế hệ cũ cũng ngưng hát những bài hát này. Chẳng nhẽ chỉ hát trong giới thân cận của G. Zyuganov vào những ngày lễ cách mạng. Hôm nay những bài hát này không nhẽ chỉ gây cười. Vậy mọi người tự mình phán xét lấy:


"Lenin trong mùa xuân của bạn,

Trong mỗi ngày hạnh phúc,

Lenin trong bạn và trong tôi".


Ilich hôm nay


Những truyền thuyết và huyền thoại về Lenin đang rời xa. Sau khi các nhà sử học có được cơ hội viết sự thật, tôn sùng Lenin trở nên khó khăn hơn. Vâng, ông là một nhân cách phi thường. Còn Cách mạng tháng Mười, mà  Lenin được xem là người  sáng tạo ra nó, đã ảnh hưởng quan trọng đến tiến trình lịch sử thế giới. Và Lenin, mặc cho người ta xét lại các di  sản của ông, ngay hôm nay vẫn giữ một vị trí nổi bật trong lịch sử của thế kỷ XX. Nhưng với biểu hiện như thế nào? Chính ông là người xuất thân của giống "những người mới", những người mà Dostoevsky xây dựng trong tác phẩm nổi tiếng của mình "Lũ người quỷ ám". Các nhà văn thực sự đã dự đoán ngay bi kịch mà các ác quỷ đẩy nước Nga vào đó. Lenin gọi tác phẩm này là thiên tài, nhưng kinh tởm. Tiểu thuyết nổi tiếng đã  không được yêu thích ngay cả trong ban lãnh đạo của Liên Xô. Các lãnh tụ cộng sản, nói nhiều về sự phục vụ nhân dân, về trực giác họ sợ nhân dân và khinh miệt ông.


Hôm nay tên tuổi của Lenin được liên tưởng không chỉ với cách mạng và Quốc tế cộng sản, mà còn với sự tan rã quân đội Nga bởi những người bolshevik, với những khẩu hiệu bại chiến luận, với sự phản bội trong quan hệ với các đồng minh khối Antanta, với hòa ước Brest, mà nó tước đi của Nga quy chế cường quốc - người chiến thắng của Chiến tranh thế giới thứ I, và gây ra Cuộc chiến tranh huynh đệ tương tàn. Sau chiến thắng của cuộc cách mạng - với sự tiêu diệt các đảng đối lập, tự do báo chí, với sự thất bại của Giáo hội Chính thống Nga, với việc trục xuất giới tinh hoa trí thức ra khỏi Nga. Còn kinh tế và sinh hoạt dân sự - với sự phá bỏ phương thức sản xuất được tạo dựng hàng thế kỷ, hệ thống luật pháp, với sự thành lập bộ máy được xây dựng theo nguyên tắc giai cấp và với sự khởi đầu sự cô lập kéo dài Liên Xô tách khỏi thế giới. Theo các khái niệm hiện nay Lenin, ngoài những điều khác, còn là "điệp viên nước ngoài", bởi trước cách mạng ông đã bí mật nhận tiền từ Bộ tổng tham mưu Đức.


Đã đến lúc cần dặt đúng chỗ


Nhưng những truyền thuyết về Lenin như về "người sáng tạo nền dân chủ mới" đang từ từ lùi vào quá khứ. Tuyên truyền Bolshevik, trong suốt 70 năm, tràn ngập toàn bộ không gian thông tin của đất nước, đến mức bóp méo những quan niệm (bao gồm cả của nhân dân) về điều thiện và điều ác, về tiến bộ và lạc hậu, về vị trí của Nga trên  thế giới, về dân chủ và quyền con người mà thậm chí đến hôm nay thế giới quan của chúng ta vẫn còn là những hóa thạch ngổn ngang của quá khứ. Điều này được thấy rõ trong các sáng kiến ​​lập pháp của Duma Quốc gia. Lenin tiếp tục yên nghỉ trong Lăng, Stalin - bên tường điện Kremlin. Còn đảng cộng sản Nga, được nuôi dưỡng bởi  sự bảo thủ tư tưởng từ những kho dự trữ của thế kỷ trước, tiếp tục xem mình là "người đại diện cho những nguyện vọng của nhân dân".

 


Tại sao Lenin trong tâm trí của hàng triệu người Nga và thậm chí cả một phần lớn chính khách cho đến nay vẫn (như trong lời bài hát) "sống hơn những người đang sống" («живее всех живых»)? Tại sao đất nước không nói làm thế nào để đuổi cái bọn ma quỷ: Ra đi!


Với những người cộng sản ít nhiều còn hiểu được. Giữ gìn xác ướp của lãnh tụ trong Lăng có lợi ích cho họ. Đối với họ Lenin trên quảng trường Đỏ - biểu trưng của sự hiện diện trong chính trị, công cụ tuyên truyền, sự nhắc nhở về vai trò đã mất trong lịch sử. Nhưng tại sao cả chính quyền, cả Giáo hội bị tổn thương hơn những người khác  vì người vô thần Lenin, nói thì thầm rằng vâng đã đến đặt dấu chấm hết trong câu chuyện kéo dài này?


Nó chỉ có vẻ rằng Nga đã thoát khỏi sự bế tắc lịch sử mà những người bolshevik đã đẩy nó vào đó. Trên thực tế, đất nước đang chìm đến vai trong quá khứ Xô Viết, mà theo một số chỉ tiêu - vào quá khứ độc tài toàn trị. Ở chúng ta đã xuất hiện một tủ kính mới, hoàn toàn tư sản, và đôi chỗ dân chủ. Nhưng nếu đẩy bức màn xinh đẹp sang một bên, thì phát hiện ra rằng trong chiều sâu của sân khấu dân chủ vẫn là những cấu trúc cơ bản  xây dựng theo các bản vẻ của Lenin, Stalin, Dzerzhinsky và Beria. Cũng sự bất biến của quyền lực ấy, và thiếu mối liên hệ trở ngược với xã hội ấy, và cũng sự độc đảng ấy (được che đậy dễ dàng) ấy, cũng các tòa án, chịu trách nhiệm không phải trước các công dân, mà là trước các quan chức, cũng hệ thống cảnh sát ấy bảo vệ không phải cho xã hội tránh những kẻ tội phạm, mà bảo vệ chính quyền tránh xã hội. Và cuối cùng, ngay ở tận cùng sâu của sân khấu là hệ thống bảo vệ, kiểm soát và đàn áp sự bất đồng chính kiến còn lại không thay đổi.


Không hiếm khi có thể nghe được câu hỏi: mà tại sao V. Putin, người đã qua các trường đại học dân chủ của A. Sobchak và biết về hệ thống di truyền học độc tài toàn trị của hệ thống Xô Viết không phải nghe kể lại, tại sao ông không lật trang lịch sử của Lenin? Các nhà phê bình tổng thống khẳng định rằng V. Putin đường như không muốn thay đổi bất cứ điều gì.


Tôi nghĩ rằng tổng thống chỉ đơn giản là thận trọng. Ông lo sợ làm rúng động hệ thống các giá trị đã không đứng vững sau sự sụp đổ  hệ tư tưởng cộng sản. Vâng, thiết nghĩ, và toan tính chính trị. Hình ảnh của Lenin và Stalin vẫn "đang nắm giữ trong tay"  phần lớn các cử tri. Đó là cả những cựu binh của "những công trình vĩ đại của chủ nghĩa cộng sản", cả những cựu binh về hưu, cả những công chức đảng trước đây, cả những người được hưởng trợ cấp đặc biệt, cả những nhân viên của các cơ quan tình báo và các cơ quan bảo vệ pháp luật. Theo đào tạo, giáo dục, nghề nghiệp họ là những người chịu ảnh hưởng "sức quyến rũ" của các lãnh tụ Xô Viết ở mức độ lớn nhất. Đối với họ (mà đó là hàng triệu cử tri tích cực), việc đưa thi hài Lenin ra khỏi Lăng - là sự xúc phạm quá khứ, những công lao hiện thực hoặc giả tạo, sự lãng mạn của tuổi trẻ, và những niềm tin không biến thành hiện thực, nhưng nuôi dưỡng cuộc đời gian truân của họ.


Sự quyến rũ hình ảnh của Lenin tan chảy theo mức độ ra đi của những tầng lớp xã hội này. Tan từ từ. Vào năm 2000 có 44% người dân ủng hộ để thi hài Lenin trong Lăng. Hôm nay - 25%. Hơn một phần ba những người được phỏng vấn bởi "Trung tâm Levada" cho rằng Lenin, theo nguyện vọng riêng của ông, cần cải táng tại nghĩa trang Volkosk ở Sankt-Peterburg, bên cạnh ngôi mộ của mẹ. Có lẽ, cùng với thời gian điều này sẽ xảy ra như vậy Nhưng khi nào? Chính ở các nhà sử học, chính trị gia và nhân dân có những quan niệm của mình về tốc độ diễn tiến của lịch sử. Hãy cùng nhau học tôn trọng tất cả mọi người. Điều quan trọng là không sai lầm trong phương hướng.



Vyacheslav Kostinov

Giám đốc trung tâm phân tích
-----


1 nhận xét:

Steps


Flag Counter