На что Китай расходует военный бюджет?
Yuval Kraiski
Nguồn: stop-news.com
Kichbu posted on 16.01.2013
Vào năm 2010
ngân sách quân sự của Trung Quốc hơn 532 tỷ yuan (78 tỷ dollars), lúc bấy giờ tăng
7.5% so với năm 2009.
Nhưng bắt đầu từ
năm 2011, Trung Quốc đã nghĩ ra công thức mới - chi phí quân sự được công bố sẽ
chiếm 1.4-1.6% GDP của đất nước (về những số liệu bí mật chỉ có thể đoán).
Trò này - thật là thông
minh, điều này, dường như - độc lập.
Nhưng đối với Trung Quốc, mà GDP của nó tăng trưởng hàng năm - và không tương xứng với tỷ lệ dân số, mà phụ thuộc vào sự gia tăng của các công ty nước ngoài và xuất khẩu.
Nhưng đối với Trung Quốc, mà GDP của nó tăng trưởng hàng năm - và không tương xứng với tỷ lệ dân số, mà phụ thuộc vào sự gia tăng của các công ty nước ngoài và xuất khẩu.
Để so sánh - ở Hoa
Kỳ chi phí quốc phòng bằng 4% GDP, ở Anh
và Pháp - 2% GDP.
Ở các nước Ả Rập
và Israel
sự gia tăng chi phí quân sự nói chung không ràng buộc với GDP - nó phụ thuộc
vào những mối đe dọa cụ thể từ thế giới Ả Rập xung quanh.
Mục đích tăng chi
phí quân sự ở Trung Quốc như thế nào?
Theo lời của các
quan chức Trung Quốc, bảo vệ sự thống nhất quốc gia và toàn vẹn lãnh thổ của
đất nước - đó là nói về Đài Loan và Tây Tạng.
Nhưng tính đến hôm
nay, quan trọng nhất - khu tự trị Tân Cương ở phía tây-bắc đất nước với hơn 20
triệu cư dân Hồi giáo sinh sống.
Phải chăng Trung Quốc sợ "lát cắt" của mình Đài Loan, khả năng tách khỏi thành phần đất nước của khu tự trị làm Trung Quốc bất an, mà dầu mỏ và khí đốt từ Trung Á thông qua nó đổ về đất nước, và trong viễn cảnh - khí đốt từ Nga thông qua hệ thống ống dẫn đang xây dựng ở Altai.
Phải chăng Trung Quốc sợ "lát cắt" của mình Đài Loan, khả năng tách khỏi thành phần đất nước của khu tự trị làm Trung Quốc bất an, mà dầu mỏ và khí đốt từ Trung Á thông qua nó đổ về đất nước, và trong viễn cảnh - khí đốt từ Nga thông qua hệ thống ống dẫn đang xây dựng ở Altai.
Và bởi vậy phải đối
xử nghiệt ngã với khu vực này: bắn chết những người chống đối - ở đó là chuyện
thường.
Nga và các nước
Châu Âu, ở mức độ ít hơn - Hoa Kỳ và Israel, đấu tranh vì ngân sách quân
sự của Trung Quốc.
Trong quá khứ,
thực tế, Nga là thủ lĩnh riêng lẻ.
Tuy nhiên Trung
Quốc đang hành xử với chính với Nga theo kiểu hải tặc - sao chép những đầu đạn,
tên lửa, máy bay của nó.
Và cắt giảm nhập
khẩu từ Nga, hơn thế, trọng tâm của vũ khí chuyển sang vũ khí có độ chính xác
cao, giảm tỷ lệ vũ khí của những thế hệ trước đây.
Chính trị ở Nga đặt
ra cao hơn kinh doanh, và bởi vậy Nga về thói kinh doanh chui của Trung Quốc
làm ra vẻ ta đây không thấy gì hết - im lặng làm ngơ.
Thêm vào đó, máy bay tiêm kích sao chép - lỗi thời, mà hôm nay cũng không thể bay chiến đấu được, ở Nga đã xuất hiện những máy bay hiện đại hơn nhiều.
Thêm vào đó, máy bay tiêm kích sao chép - lỗi thời, mà hôm nay cũng không thể bay chiến đấu được, ở Nga đã xuất hiện những máy bay hiện đại hơn nhiều.
Nhưng Trung Quốc
muốn mua ở Nga 4 aerofinisher của "Nhà máy đóng tàu của Viện nghiên cứu
khoa học trung ương" Sankt-Peterburg cho chiến hạm "Varyag" trước đây, và
bây giờ - hàng không mẫu hạm Shi Lang, Nga đã từ chối bán chúng. Viện cớ tính
chất chiến lược của thiết bị mới.
Aerofinisher - đó thiết
bị tầm thường. Nhưng Nga với sự giúp đỡ của nó, thực tế - lần đầu tiên, cho
hiểu - các bản thiết kế tên lửa và máy bay miễn phí - kết thúc rồi nhé.
Điều này làm ai
sung sướng?
Chẳng ai cả. Cạnh tranh trên thị trường vũ khí - đó không phải là cảm xúc, mà là giá cả và chất lượng. Trong ý nghĩa chiến lược tàu sân bay "Chiến hạm Varyag" không có giá trị gì đặc biệt.
Chẳng ai cả. Cạnh tranh trên thị trường vũ khí - đó không phải là cảm xúc, mà là giá cả và chất lượng. Trong ý nghĩa chiến lược tàu sân bay "Chiến hạm Varyag" không có giá trị gì đặc biệt.
Đối với vũ khí
xuất khẩu cho Trung Quốc, thì, nếu họ muốn mua ngư lôi (mà chúng thì Trung Quốc
cần nhất), thì cậy đến Nga, nếu các vũ khí chiến lược và bom đặc biệt, thì nhờ
Hoa Kỳ, nếu máy bay không người lái và kỹ thuật lazer - thì phải đến Israel.
Mặc dù…Vâng, nói là, Trung Quốc cần trang bị vũ khí để làm gì? Nó không cần bảo vệ - con số huyền ảo 1 tỷ 340 triệu bảo vệ nó - đó là dân chúng. Vâng, ai có thể đưa những kẻ xâm lược đến chơi nhà họ? Không ai cả.
Vũ khí để tấn công
- đó là thực tế. Tấn công ai? Đài Loan, Ấn Độ, Việt Nam, Tây Tạng, về lý thuyết - Nhật
Bản, Hàn Quốc.
Còn thêm cả Nga
nữa - tấn công nó - rất không thực tế - bản thân trả giá đắt hơn, mặc dù thành
công được đảm bảo - có thể làm gì để chống lại một triệu, hai, ba? Chẳng gì cả….
Nhưng Trung Quốc không cần Nga, và các thành phố của Nga để cho vô số người dân Trung Quốc sinh sống.
Nhưng Trung Quốc không cần Nga, và các thành phố của Nga để cho vô số người dân Trung Quốc sinh sống.
Và họ đang lĩnh
hội khá tốt vấn đề này.
Và dù sao - từ Nga
Trung Quốc cần Bắc cực hơn cả - cho phép logostic Bắc cực.
Và họ hoàn toàn có
thể được phép - ở Nga hiện không có các phương tiện giao thông Bắc cực. Và không
có kinh phí để mua sắm chúng.
Trung Quốc và Hoa
Kỳ… Quân bài này, mặc dù ăn khách nhất trên báo chí Nga - đối với những cư dân đơn
giản là xui nguyên dục bị, nhưng vô ích - Hoa Kỳ sẽ không bao giờ tấn công
Trung Quốc - tất cả cũng vì chính nguyên nhân đó, còn về Trung Quốc thì khỏi phải bàn.
-----
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét