Китай: проблема войны и мира
Sergei Luzyanin
Kichbu theo: mgimo.ru
"Sự hưng
thịnh" của
Trung Quốc một cách khách quan
đang thu
hút sự chú ý đến vấn đề chiến tranh và hòa bình. Việc đề cập
của chủ tịch Tập Cận Bình đến sự
cần thiết phải tiến hành "chiến
tranh cục bộ bách chiến bách thắng", việc tình hình
căng thẳng hơn trên biển
Hoa Đông và Hoa
Nam, sự cạnh tranh địa chiến lược của
Trung Quốc và Hoa
Kỳ đang làm vấn đề này ngày càng trầm trọng hơn.
Ban lãnh đạo mới của Trung Quốc xem xét các vấn đề chiến tranh và hòa bình trong điều kiện hiện đại như
thế nào và nhìn thấy vai trò của họ trong việc giải quyết chúng ra sao?
Sự hồi sinh của Trung
Quốc. Chỗ hiểm ở đâu?
Trong điều kiện
trỗi dậy của Trung Quốc, trong lòng xã hội đang nhanh chóng diễn ra sự phân cực về tư tưởng.
Nó xảy ra theo nhiều vấn đề - cuộc
chiến chống tham nhũng, bất bình đẳng xã hội, phát triển kinh tế, cải cách hệ
thống chính trị, và v.v… Trong thời gian gần đây, các cuộc tranh luận về cả những vấn đề chiến tranh và
hòa bình trở nên căng thẳng gay gắt.
Rõ ràng rằng những sự kiện nổi bật trên biển Hoa Nam và Hoa Đông là cơ sở cho điều này, những thành công kinh tế của Thiên triều trong lĩnh vực phát triển và hiện đại hóa vũ
khí, bao gồm cả vũ khí chiến lược. Gián tiếp, những ý tưởng của chủ tịch Tập Cận Bình để đạt được "giấc mơ Trung Quốc" và "hồi
sinh quốc gia" đang động viên quần chúng đến " những kỳ công và thành tựu mới" đang tác động đến sự trỗi dậy
chung.
Có thể là vào lúc này,
dù điều này có vẻ kỳ lạ như thế nào, Trung Quốc hiện đang ở vào thế dễ bị tổn thương nhất trong 30 năm gần đây của cuộc cải cách thành công. Đang nói về khả
năng khiêu khích Trung Quốc sa vào sai lầm. Trước
hết, sai lầm liên
quan đến hành động quân sự này hoặc khác.
Những so sánh bất nhã của Shinzo Abe
Những đối thủ của Trung Quốc cảm thấy điểm
yếu này và
cố gắng tận dụng tình trạng cảm xúc dân
tộc chủ nghĩa đang gia tăng ở CHND Trung Hoa cho những quyền lợi của
họ. Tại diễn
đàn Davos gần đây đã vang lên phát biểu khiêu khích của thủ tướng Nhật Bản Shinzo Abe, người đã so sánh trực tiếp giữa các mối quan hệ của Vương quốc Anh và
Đức Quốc xã trước chiến tranh thế giới II và quan hệ Nhật Bản - Trung Quốc hiện
nay. Ông nói rằng, các mối quan hệ đã được phát triển
về bình diện thương mại và quan hệ kinh tế,
nhưng đã không thể tránh được chiến tranh. Và một điều gì đó tương tự có thể xảy ra ngay cả ngày hôm nay.
Rõ
ràng rằng Bộ Ngoại
giao Trung Quốc phản ứng bằng
cách đưa ra những phản luận cứ của Pekin. Nhưng
vấn đề, rõ ràng,
nằm ở chỗ khác - mục tiêu mà Tokyo đặt ra - "đánh" vào bệnh sĩ diện của xã hội Trung Quốc -
đã nhanh chóng đạt được và
nhiệt độ của tâm lý chống Nhật Bản bất giác tăng lên thêm vài
điểm. CHND Trung Hoa đã
trở nên dễ
bị tổn
thương hơn đối với những khiêu khích và thách thức
khác.
Sáu cuộc chiến tranh giả
định của Trung Quốc. Đâu là ranh giới
cuối cùng?
Trong một trong những cuộc trò chuyện riêng tư với một
nhà báo Trung Quốc, khi
thảo luận về "những tranh chấp biển đảo và những xúc phạm lẫn
nhau", tôi hỏi: - "đâu là ranh giới
cuối cùng mà Trung Quốc sẽ không bao giờ vượt
qua?". Câu trả lời rất lạc
quan - "chỉ chiến tranh", mà ... "chúng tôi sẽ không bao giờ, sẽ không tiến hành trong bất kỳ hoàn cảnh nào".
Câu trả lời thật đáng yên lòng. Rất tiếc, ở Trung Quốc không phải tất cả mọi người xác định được giới hạn cuối cùng như vậy. Bài báo xuất hiện trên Internet Trung Quốc - "Sáu cuộc chiến tranh Trung Quốc sẽ tham gia trong 50 năm tới ". Theo chủ định của các tác giả, cuộc
chiến tranh vì sự thống nhất với Đài Loan (2020 - 2025) cần thiết trước tiên, sau đó là lấy lại quần đảo Trường Sa (2025 - 2030), cuộc chiến tranh thứ ba với Ấn Độ - vì Nam Tây Tạng (2035 - 2040), tiếp theo đến lượt Nhật Bản (quần đảo Điếu Ngư vào
năm 2040
-2045 ). Đã lên kế hoạch bằng vũ lực
thống nhất Mông Cổ với Nội Mông (CHND Trung Hoa) trong 2045-2050. Vâng, "cuối cùng" - Nga. Ở đây thời hạn xa hơn - vào năm 2055 - 2060. Trong
những năm này, các tác giả của bài viết
lên kế hoạch
" lấy lại những vùng đất bị mất".
Rõ ràng rằng các ấn phẩm như vậy
không xác định tâm trạng chung của xã hội (quan điểm cực đoan
tương tự, nói thêm, cũng có ở Nga), nhưng ấn phẩm như vậy - từ loạt bài khiêu khích có kế hoạch, chỉ
từ bên trong. Thế
này hay khác, nhưng "sự ăn mòn" dư luận xã hội về
các vấn đề chiến tranh và hòa bình dần dần và khá nguy hiểm đang xảy ra.
"Chế
độ độc tài mới" của Tập
Cận Bình. Kiềm chế những tham
vọng của "phái
diều hâu"?
Tiện
thể, ban
lãnh đạo Trung Quốc hiện
phản ứng khá thích hợp đối
với "thách thức bằng chiến tranh". Theo xác định của giáo
sư Thượng Hải Xiao Guntsinya, Tập Cận Bình đang hình thành "chế độ độc tài
mới" giúp ông
không chỉ chống tham nhũng, mà
còn kiềm chế có hiệu quả giới quân sự quân
sự cấp tiến, các chính trị gia dân sự, và giữ sự cân bằng tối ưu trong xã hội giữa
"chiến tranh và hòa bình" mà
không sa vào sự khiêu khích bên trong và bên
ngoài.
Quả thật, Tập Cận Bình hiện nay
không chỉ là nhà lãnh đạo đảng và nhà nước thứ nhất, mà còn là nhà lãnh
đạo của hai hội đồng quân sự tối cao và một cấu trúc mới - hội đồng an ninh quốc gia. Có lẽ, " chế độ độc tài mới " - mệnh lệnh của thời đại, đặc tính cần thiết để trải qua những thời điểm khó khăn đối với Trung Quốc.
Điều đặc biệt là ý tưởng của " giấc mơ Trung Quốc" được chủ tịch đưa ra vào khởi đầu cầm
quyền của
ông. Tất cả các nhà lãnh đạo trước đó, ngược lại, kết thúc sự nghiệp, đã để lại di sản lý thuyết.
Có thể, trong những năm tới, Tập Cận
Bình sẽ mở rộng quan điểm của ông về chất và "chủ đề", bao gồm cả các vấn đề chiến
tranh và hòa bình, vị trí chiến lược của Trung Quốc trên thế giới.
Triết lý chiến tranh hạt nhân. Không có người chiến
thắng?
Ở CHND Trung Hoa đã hình thành một nhóm chuyên gia
khá lớn đang xem xét lại chiến lược và chiến thuật của Trung
Quốc như một siêu
cường trong tương lai, mà nó sẽ phải nhận một phần
trách nhiệm toàn cầu và tất cả các đặc tính liên
quan của "chiến tranh và hòa
bình". Một số chuyên gia cho rằng trong điều
kiện độc hại hiện nay "thật nông nỗi khi tung ra những lời
kêu gọi chiến tranh", và không cho phép sử dụng "những
trạng thái chống Nhật Bản" "để xả hơi" hoặc giải
quyết các nhiệm vụ hẹp hòi khác.
Trong một
số nhà khoa học có ý kiến
chiếm ưu thế cho rằng theo mức độ tích tụ bởi Trung Quốc các vũ khí hạt nhân chiến lược và biến
nó thành siêu cường "cổ điển", chiến lược kiềm chế các
đối thủ tiềm năng và triết lý không thể chiến thắng trong bất kỳ cuộc chiến
tranh hạt nhân nào sẽ hoàn toàn thắng thế trong xã hội và ban lãnh
đạo. "Chiến trường" cạnh tranh
chủ yếu với Hoa Kỳ cần phải là kinh tế.
Hội đồng an ninh quốc gia. Kịch bản của các cuộc xung đột như thế nào?
Rõ ràng là các cuộc tranh luận này
sẽ được phát triển hơn nữa. Không phải ngẫu nhiên mà trong cấu trúc của cơ quan mới của Hội đồng an ninh quốc gia có kế
hoạch thành lập những đơn vị nghiên
cứu (trung tâm), nào đó mà chúng, rõ ràng, sẽ
vạch ra các
kịch bản khác nhau cho các tình huống quân
sự-chiến
lược trong phạm vi khu vực và toàn cầu.
Còn
đối với Nga, thì tiềm năng chiến lược hiện tại của Nga loại
bỏ phần lớn các vấn đề liên quan
đến nền an ninh của Nga. Hợp tác với Trung Quốc không trái với lợi ích của
Liên bang Nga, ngược lại, tăng cường sự ổn định chiến lược. Có thể là việc
tăng cường các cuộc tham vấn chiến lược giữa đại diện của bộ quốc
phòng của hai
nước trong thời
điểm khó khăn của chúng ta chỉ có thể có lợi cho cả hai quốc gia.
-----
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét